Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 259

Đợi hai con trai rời đi, Trịnh Lão Căn đánh giá bốn phía, chắc chắn không có ai lúc này mới rời đi.

Chu Cảnh Diên nắm chặt tay Lục Thanh Nghiên, bào cô lát nữa hãy xuống.

Lục Thanh Nghiên gật đầu, hiểu rõ ý của anh, hai người lại an tĩnh đợi ở trên cây.

Mấy phút sau, bóng dáng Trịnh Lão Căn xuất hiện lần nữa, chắc chắn không có ai mới hoàn toàn yên tâm.

"Đúng là lão già giảo hoạt."

Nếu không có Chu Cảnh Diên, có khả năng cô sẽ xuống cây, đến lúc đó nhất định sẽ bị Trịnh Lão Căn phát hiện.

"Ông ta là ai thế?"

Chu Cảnh Diên chưa từng gặp Trịnh Lão Căn, trầm giọng hỏi Lục Thanh Nghiên.

"Là cả nhà mới đến đại đội chúng ta, nghe nói từng được thợ săn của đại đội cứu, trở về tế bái thợ săn."

Lần đầu tiên khi nhìn thấy Trịnh Lão Căn, Lục Thanh Nghiên đã cảm thấy ông ta không phải là người tốt gì.

Xem ra trực giác của cô rất chuẩn.

Tối muộn còn lén lút xuất hiện ở Thanh Sơn, còn dẫn theo hai người đàn ông xa lạ, dường như đang tìm kiếm gì đó, không phải người xấu thì là gì?

"Hình như bọn họ đang tìm kiếm gì đó?"

Lục Thanh Nghiên suy nghĩ một lát, không hiểu sao lại nghĩ tới sơn động phát hiện trên Thanh Sơn lúc trước.

"Hai người ngày hôm qua là người nhà của ông ta ư?"

"Ừm, đôi nam nữ đầu óc không bình thường hôm qua ấy."

Lục Thanh Nghiên gật đầu, nghĩ tới Trịnh Quốc Vũ là thấy ghê tởm.

Với dáng vẻ của anh ta còn không biết xấu hổ so với Chu Cảnh Diên, thực sự nên lấy gương ra để anh ta soi thật kỹ.

"Sau này cách bọn họ xa một chút."

Chu Cảnh Diên nhíu mày nhắc nhở Lục Thanh Nghiên, ánh mắt nhìn Thanh Sơn tối đen. "Em biết rồi."

Người như vậy cô căn bản không muốn tiếp cận, đương nhiên sẽ cách xa bọn họ một chút.

"Chu Cảnh Diên, anh nói xem có phải bọn họ tìm sơn động kia hay không?"

"Sơn động ư?"

Chu Cảnh Diên nhất thời không nhớ ra sơn động cô nói là sơn động nào.

"Lần trước em đến sơn động kia, bên trong có rất nhiều bảo bối."

Lục Thanh Nghiên nhắc nhở Chu Cảnh Diên.

Chu Cảnh Diên im lặng, suy nghĩ một lát nói: "Khả năng này rất cao."

"Anh nói đó là nơi thổ phỉ để lại, vậy Trịnh Lão Căn có phải là thổ phỉ hay không?"

Lục Thanh Nghiên càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nhưng mà không có chứng cứ, cũng không thể chắc chắn thân phận trước đây của Trịnh Lão Căn.

"Em không cần phải để ý chuyện này, anh sẽ đi điều tra rõ."

Đôi tay của Chu Cảnh Diên nắm chặt cánh tay Lục Thanh Nghiên, trầm giọng nói với cô.

"Chu Cảnh Diên, chúng ta cùng đi tra, anh lo lắng cho em, em cũng lo lắng cho anh."

Chuyện này không có khả năng mặc kệ, rõ ràng là đám Trịnh Lão Căn muốn làm chuyện xấu.

Có thể mang tới phiền phức cho đại đội Thịnh Dương hay không thì không biết, nhưng cô tuyệt đối không cho phép mấy người tùy ý làm bậy.

"Nghiên Nghiên..."

"Chu Cảnh Diên..."

Hai người trầm giọng gọi đối phương, nhìn ra được cố chấp và kiên trì của đối phương, cuối cùng lùi một bước.

"Vậy hai người lên núi, chúng ta có cần đi xem không?"

Lục Thanh Nghiên nhỏ giọng hỏi Chu Cảnh Diên.

"Không cần, bây giờ lên núi không có ý nghĩa gì, đợi ba ngày sau."

Ánh mắt Chu Cảnh Diên âm u lạnh lẽo, rời mắt khỏi Thanh Sơn.

"Ừm, anh nói đúng." Lục Thanh Nghiên cũng nghĩ như vậy, Thanh Sơn có quá nhiều nhân tố không biết, bây giờ bọn họ đi lên không có bất cứ ý nghĩa gì.

"Trở về nghỉ ngơi đi, không được nghĩ nhiều."

Chu Cảnh Diên giơ tay chạm vào mặt Lục Thanh Nghiên, dịu dàng mở miệng.

"Em biết rồi."

Lục Thanh Nghiên ném cả nhà Trịnh Lão Căn ra khỏi đầu mình, không nghĩ nhiều nữa.

Bây giờ nên nghĩ tới ngày mai, đó là thời khắc quan trọng nhất đời cô, những người không liên quan không cần thiết ảnh hưởng tới mình.

Chu Cảnh Diên tự mình đưa Lục Thanh Nghiên về nhà, hôn lên trán cô một cái.

"Ngủ ngon!"

"Ngủ ngon, Chu Cảnh Diên."

Lục Thanh Nghiên vẫy tay với anh, có chút kích động trở về phòng.

Cưỡng ép mình đi ngủ, không được nghĩ nhiều nữa.

Mơ mơ màng màng ngủ mất, khi tỉnh lại sắc trời bên ngoài đã sớm sáng trưng.

Lục Thanh Nghiên nhanh chóng rời giường, có chút hoảng loạn trang điểm cho bản thân.

Hôm nay là ngày quan trọng nhất của cô, nhất định phải trang điểm thật đẹp.
Bình Luận (0)
Comment