Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 276

Một câu của Ngưu Lan Hoa, khiến mọi người vây xem ồ lên.

Ôi má ơi, hôm qua Trần Ni mới chạy tới nhà Lục Thanh Nghiên nói vợ chồng người ta làm chuyện không biết xấu hổ, buổi tối còn bị phê bình giáo dục.

Vậy mà sáng sớm hôm nay ở bên người Trịnh gia, như vậy không phải vừa ăn cướp vừa la làng sao!

Giọng nói của Ngưu Lan Hoa rất to, ước gì người cả thế giới đều biết, cũng không cảm thấy mất mặt.

Dù sao thanh danh của con gái bà ta kém tới cực hạn, Ngưu Lan Hoa cảm thấy còn không bằng khiến mọi người khắp thế giới biết, đến lúc đó bà ta xem người Trịnh gia chống chế kiểu gì.

Không thể không nói, mạch não của cả nhà Ngưu Lan Hoa này hơi kỳ lạ.

"Nhà tôi đúng là mời kẻ cắp, tiểu tặc kia còn chà đạp con gái của tôi."

Ngưu Lan Hoa ngồi dưới đất, đôi tay đánh mạnh lên đùi, bắt đầu biểu diễn người đàn bà đanh đá chửi đổng.

Sắc mặt của Trịnh Lão Căn lập tức trở nên khó coi, nhưng nhanh chóng khôi phục.

Một người quần áo không chỉnh tề chạy từ trong ra, rõ ràng là Trịnh Quốc Vũ: "Tôi không cưới cô ta."

Trần Ni cũng chạy theo ra, trên cổ có dấu vết cô ta cố tình để lộ ra.

"Trịnh Quốc Vũ, nếu anh không cưới em, em không sống nổi."

Trần Ni dùng tự sát uy hiếp Trịnh Quốc Vũ.

Cô ta cho rằng mình dùng phương pháp hủy danh dự bức Trịnh Quốc Vũ, người này chắc chắn sẽ cưới cô ta.

Kết quả ầm ï thành như vậy, Trịnh Quốc Vũ vẫn không muốn cưới cô ta.

"Vậy cô đi chết đi."

Trịnh Quốc Anh chạy ra ngoài, ước gì có thể tiến lên cắn chết Trần Ni.

Sao cả nhà bọn họ biết lá gan của Trần Ni lớn như vậy, vậy mà dám tính kế anh ba của cô ta.

"Tôi chết ư? Hừ!"

Trần Nị hình tĩnh lại nhìn quanh bốn phía khi ánh mắt nhìn về nhía Lục Thanh Nghiên thì đồng tử co rụt lại.

"Anh ba cô ngủ với tôi, nếu anh ta không cưới tôi, chính là chơi lưu manh, cần phải ngồi tù."

Vì có thể gả ra ngoài, vì rời khỏi đại đội Thịnh Dương, Trần Ni không quan tâm mặt mũi nữa.

Dù sao rời khỏi nơi này, người nào cũng không biết chuyện cô ta làm.

Sắc mặt Trịnh Quốc Vũ thay đổi, lúc này mới nghĩ tới chuyện này.

"Đúng vậy, không sai, nếu con trai ông không cưới con gái tôi, đó chính là chơi lưu manh, chúng tôi sẽ báo công an bắt các người."

Ngưu Lan Hoa không sợ hãi, ngẩng đầu, dáng vẻ tràn ngập đắc ý như nắm được Trịnh gia trong lòng bàn tay.

Trịnh Quốc Vũ tức tới mức gương mặt đỏ bừng, Trịnh Lão Căn kéo tay anh ta, không thể không lộ ra tươi cười yếu thế.

"Thông gia, có chuyện gì thì từ từ nói, hai đứa nhỏ có tình cảm, vậy thì lát nữa bảo hai đứa đi đăng ký đi."

Câu này của Trịnh Lão Căn nói đến chu đáo mọi mặt, nói chuyện không biết xấu hổ này trở nên vô cùng dễ nghe.

Ngưu Lan Hoa và Trần Ni không nghe hiểu mấy từ hoa mỹ của ông ta lắm, nhưng mà nghe hiểu hai chữ đăng ký.

Đăng ký rất tốt, chỉ cần đăng ký thì mọi chuyện dễ làm.

"Trần Ni, cô đúng là buồn cười, tối hôm qua chạy tới nhà Thanh Nghiên nói hai vợ chồng người ta là người hư hỏng, hôm nay bị người ta phát hiện cô làm chuyện hư hỏng, cô nói xem nên làm sao bây giờ?"

Khi Từ Ngọc Mai đang làm việc ở ngoài ruộng, nghe được nhà Trần Ni xảy ra chuyện lớn, nên ném dụng cụ nhà nông chạy tới.

"Là người hư hỏng gì cơ? Bọn họ sắp thành vợ chồng, lại nói linh tinh tôi xé nát miệng cô."

Ngưu Lan Hoa hung ác không dễ chọc, xua tay bảo mọi người rời đi.

"Bây giờ hai người còn chưa đăng ký, chính là hai người hư hỏng."

Từ Ngọc Mai vừa nói xong, ngồi xổm xuống đất nhặt đá ném về phía Trần Ni.

Trần Ni bị ném trúng, trán lập tức sưng đỏ.

Lục Thanh Nghiên đứng bên cạnh, không nhịn được lắc đầu.

Hôm qua là đêm tân hôn của cô và Chu Cảnh Diên, căn bản không có tâm tư đi đối phó Trần Nị. Đâu biết người này đúng là tự mình tìm đường chết, đúng là kỳ lạ.

Từ Ngọc Mai ngẩng đầu lên, những người khác bắt đầu nhặt cục đá trên đất, ném về phía Trần Ni và Trịnh Quốc Vũ.

Hai người không chịu nổi phải vội trở về Trần gia, Ngưu Lan Hoa mặc kệ những chuyện này, dáng vẻ đắc ý trở lại nhà mình.

Biểu cảm của Trịnh Lão Căn cứng đờ, trong xấu hổ lộ ra lạnh lẽo.

Tâm trạng của Lục Thanh Nghiên rất tốt ôm lấy cánh tay của Chu Cảnh Diên: "Chúng ta về nhà đi."

Chuyện kế tiếp, cô không muốn xem nữa, đơn giản chính là người hai nhà thảo luận chuyện kết hôn.

Còn sau này, Trần Ni biết cả nhà này không phải là người tốt, hậu quả sẽ thế nào, cô thực sự có chút chờ mong.
Bình Luận (0)
Comment