Không có người đồng tình với Trần Ni, trong cơn tức giận thôn dân của đại đội Thịnh Dương lại nhặt đá lên ném vào nhà Ngưu Lan Hoa lần nữa, giống như cho hả giận.
Lục Thanh Nghiên đứng phía xa nhìn, chuẩn bị rời đi với Chu Cảnh Diên.
"Cảnh Diên, đợi một lát."
Đội trưởng Từ gọi hai vợ chồng định xoay người rời đi lại, chạy nhanh tới.
"Chú, có việc gì ạ?"
Lục Thanh Nghiên quay đầu nhìn về phía đội trưởng Từ vẻ mặt phức tạp.
"Ngày hôm trước các cháu hỏi chú chuyện của Trịnh Lão Căn, có phải phát hiện ra gì không?"
Đội trưởng Từ càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, luôn cảm thấy hai vợ chồng như biết gì đó.
"Chú, chú hiểu lầm rồi, chúng cháu không biết gì cả."
Lục Thanh Nghiên lắc đầu, mờ mịt nhìn về phía đội trưởng Từ.
"Thực sự không biết ư?"
Đội trưởng Từ cũng không chắc chắn, chỉ có thể thở dài hỏi lại lần nữa.
"Thực sự không biết ạ."
"Haizz, không biết đại đội chúng ta may mắn hay bất hạnh đây, cho dù thế nào chú đều phải cảm ơn hai cháu."
Đội trưởng Từ lắc đầu, xoay người rời đi.
Tiếng cảm ơn này là vì vợ chồng Lục Thanh Nghiên nhắc nhở ông ấy, bảo mọi người đừng ra cửa, nếu không thực sự không biết tối hôm qua có xảy ra chuyện xấu gì hay không.
Lục Thanh Nghiên nhìn phương hướng đội trưởng Từ rời đi, không nói gì nữa.
"Đừng nghĩ nữa, về nhà thôi."
Chu Cảnh Diên đứng bên cạnh Lục Thanh Nghiên, bàn tay chạm lên bả vai cô, dẫn cô rời đi.
Ngày mùng 9 tháng 9 là ngày đặc biệt tốt. Nghiên.
Khi Lục Thanh Nghiên tỉnh lại, Chu Cảnh Diên đã sớm tỉnh dậy, cô chậm rãi ngồi dậy tiến vào không gian rửa mặt.
Ra khỏi không gian, Lục Thanh Nghiên cất hết những thứ không nên tồn tại trong phòng vào không gian.
Hôm nay là ngày cô và Chu Cảnh Diên tổ chức tiệc cưới.
Tuy đơn giản, nhưng đối với Lục Thanh Nghiên mà nói lại là ngày quan trọng nhất trong đời cô.
Cẩn thận nhìn quanh một vòng, không phát hiện bất cứ thứ gì không nên xuất hiện nữa.
Tầm mắt của cô nhìn về phía giường to.
Chiếc giường kia là hai ngày trước thay mới, giống như lời Chu Cảnh Diên nói, đổi thành giường 1m8.
Tối đó thay giường xong, người này còn kéo cô thử xem có thích hợp không.
Ngoài phòng truyền tới không ít động tĩnh, Lục Thanh Nghiên nhấc chân đi ra ngoài.
Trong sân, Thẩm Lâm đang dọn bàn ghế vào, Thẩm Lượng và Thẩm Nguyệt cũng đi theo giúp đỡ.
"Sao mọi người tới sớm như vậy?"
Lục Thanh Nghiên sửng sốt, cười dò hỏi.
"Không còn sớm nữa, hôm nay có rất nhiều việc, tới sớm một chút giúp đỡ, lát nữa cũng không cần hoảng."
Thẩm Nguyệt đặt ghế trong tay xuống, mới nói xong lại có người đi vào.
Đường Quyên và con gái Ngô Tiểu Anh đi vào, phía sau bọn họ còn có Lý Tố Hoa và Trương Quế Hương.
"Bác gái Lý, thím Đường, thím Quế, mau vào đi ạ."
Lục Thanh Nghiên cầm ghế tiến tới tiếp đón mọi người.
"Ai ui, hôm nay cháu là cô dâu, đừng làm mấy chuyện này."
Đường Quyên bước nhanh tới, kéo Lục Thanh Nghiên bảo cô đừng làm.
"Mọi người ăn cơm sáng chưa ạ? Cháu đi nấu cho mọi người ăn."
Lục Thanh Nghiên dở khóc dở cười, dò hỏi mọi người trong sân. làm chuyện gì cả, mọi chuyện cứ giao cho bọn bác."
Lý Tố Hoa nở nụ cười hòa ái, Trương Quế Hương ở bên cạnh cũng gật đầu tán thành.
Mấy bọn họ là Lục Thanh Nghiên mời tới giúp đỡ nấu cơm, tuy hôm nay không có nhiều người tới tham gia tiệc rượu, nhưng cũng không ít.
"Hôm nay làm phiền mấy thím ạ."
Lý Tố Hoa vừa nói như vậy, Lục Thanh Nghiên chỉ có thể cảm ơn mọi người.
"Nói cảm ơn cái gì, chuyện này là chuyện bọn bác nên làm."
Lý Tố Hoa nói xong, thì lấy một bao lì xì trong túi ra đưa cho cô.
Trương Quế Hương và Đường Quyên cũng như vậy, Lục Thanh Nghiên biết hôm nay cần phải nhận lấy.
"Đã tới thời gian rồi, nhanh vào nhà trang điểm đi."
Đường Quyên kéo Lục Thanh Nghiên, Ngô Tiểu Anh cũng đi theo vào nhà.
"Tiểu Anh, nhanh đi giúp thay giường đệm, chăn mới đi."
Đường Quyên chỉ huy con gái, Ngô Tiểu Anh nhanh chóng đáp lời, bắt đầu lưu loát trải giường chiếu.
Lục Thanh Nghiên thay quần áo mới mình làm, tóc được Đường Quyên chải một lát rồi búi vào, đeo hoa lụa Ngô Tiểu Anh tặng cô.
"Đẹp!"
Đường Quyên không ngừng ca ngợi, Lục Thanh Nghiên nhìn mình trong gương.
Cô dâu mới hôm nay vô cùng xinh đẹp, cho dù không trang điểm, vẫn đẹp hơn ngày thường một chút.
Quần áo cô dâu màu đỏ mới tỉnh mặc trên người cô, thân hình lả lướt yểu điệu, kèm thêm hoa lụa trên búi tóc, đặc biệt đẹp.
"Thanh Nghiên, hôm nay cô thật đẹp."