Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con ( Dịch Full )

Chương 193 - Chương 193. Bọn Trẻ Đều Ngoan

Chương 193. Bọn trẻ đều ngoan Chương 193. Bọn trẻ đều ngoan

Chương 193: Bọn trẻ đều ngoan

Tô Tiếu Tiếu vừa cười vừa đáp: “Trẻ con nhà chúng ta ngoan như vậy, có coi trời bằng vung cũng không làm ra được chuyện gì quá giới hạn, chiều tí cũng không sao, ngược lại là Bánh Đậu nhỏ, hôm qua bị chuyện của Cơm Nắm và Trụ Tử làm gián đoạn nên em cũng quên mất nói với anh hôm qua thằng bé đá người ta, còn có thể nói liền ba chữ, trông yêu với lợi hại chết đi được.”

Tô Tiếu Tiếu nhắc đơn giản chuyện xảy ra ở bảng tin hôm qua cho anh nghe.

Hàn Thành lại nghĩ đến một vấn đề khác: “Nếu như em thật sự mang thai, mùa đông lạnh rồi cũng không thể tham gia tiếp làm việc ở bên ngoài được, Bánh Đậu nhỏ ở bên ngoài mấy tiếng đồng hồ cũng không chịu được. Nếu phía bên Từ Đạt Mộc thật sự không thể sắp xếp được thì em vẫn nên trực tiếp đi làm ở trường tiểu học thì hơn, cũng sẽ không mệt như vậy nữa.”

Tô Tiếu Tiếu nghĩ ngợi rồi cũng gật đầu: “Cũng đúng, cho dù để Bánh Đậu nhỏ đợi ở trên xe thì vẫn sẽ lạnh, nửa tiếng đồng hồ còn xử lý được chứ nếu như cả một buổi chiều thì sợ là sẽ bị cảm lạnh mất. Em cũng rất sợ lạnh, mấu chốt là thanh tuyên truyền đến đâu cũng có, lượng công việc này quá lớn, toàn bộ nhân viên cùng làm đổi một lần ít nhất cũng mất đến một tuần.”

Hàn Thành hôn lên mặt vợ: “Em ở nhà đưa ra bản thiết kế ngược lại cũng không có vấn đề gì, phần công việc buổi chiều ở ngoài đó thiếu mất một mình em cũng không sao, yên tâm đi, một tháng là có thể kiểm tra ra được rồi, tóm lại khoảng thời gian gần đây em chú ý một chút, đợi xác định có mang thai thì nhất định phải dừng việc ra ngoài làm.”

Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại, hôn Hàn Thành một cái rồi ôm eo anh, bảo: “Em biết rồi mà, em sẽ cẩn thận, thật ra em nghĩ nghiêm túc thấy bây giờ mang thai cũng rất tốt. Với tình hình của chúng ta bây giờ, mẹ em chắc chắn sẽ tới đây giúp, năm sau Bánh Đậu nhỏ hơn hai tuổi cũng sẽ dễ chăm hơn, đến khi em gái gần lên mẫu giáo nói không chừng chúng ta đều sẽ đến thủ đô học hết. Hàn Thành, anh nói xem con gái chúng mình tên là Bánh Trôi nhỏ được không? Vừa nghe đã biết là người một nhà với Cơm Nắm và Bánh Đậu rồi, còn có hình tròn tròn nữa chứ.”

Hàn Thành ôm vợ: “Dễ nghe lắm, vậy thì gọi là Bánh Trôi nhỏ.”

Trước không nói đến chuyện Tô Tiếu Tiếu có mang thai hay không, cho đến lúc này hai vợ chồng cũng không có ý thức lỡ như sinh ra là một đứa con trai thì sao, cũng không biết lấy đâu ra tự tin khẳng định mang thai chắc chắn là một cô con gái.

Cơm Nắm nhỏ cầm thêm một quả cầu lông gà mới đi học, người nhà đã đồng ý đền cho cậu bé đó còn không biết đến khi nào mới đền nữa.

Quả hỏng rồi hôm qua Hàn Thành đã sửa lại cho cậu bé, tuy rằng nhìn ra được có khuyết điểm nhưng vẫn có thể dùng.

Cơm Nắm nhỏ cảm thấy trong lớp có nhiều bạn học thích đá cầu như vậy nên dứt khoát cầm thêm một quả nữa chia thành hai nhóm đá sẽ tốt hơn.

“Cơm Nắm, từ khi nào mà con và Đại Thụ làm hòa vậy?” Tối qua Tô Tiếu Tiếu vẫn chưa kịp hỏi cậu bé.

“Đại Thụ? Bọn con đâu có làm hòa đâu.” Cơm Nắm và Trụ Tử dẫn em trai nhảy chân sáo đi đằng trước, nghe thấy Tô Tiếu Tiếu hỏi mình cậu bé để Bánh Đậu nhỏ đi cùng Trụ Tử, còn mình thì dừng lại đợi cô: “Chắc hẳn cậu ấy không phải trẻ hư đâu a, có khả năng trước đây cùng học thói xấu với trẻ hư thôi. Lần này cậu ấy nhìn thấy người khác đánh bọn con, cậu ấy cũng không hề nghĩ ngợi mà xông tới giúp đỡ. Hôm nay con còn dự định cảm ơn cậu ấy, nếu như cậu ấy bằng lòng sửa đổi tốt hơn thì bọn con sẽ cùng nhau đá cầu, vậy là làm hòa rồi ạ.”

Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ, Cơm Nắm thật đúng là một đứa trẻ rất rộng lượng, không ghim thù, chuyện vui vẻ hay không vui vẻ đã qua đi thì qua đi thôi, chưa bao giờ từng rối rắm.

“Cơm Nắm giỏi quá, con giải quyết rất tốt, mẹ cảm thấy làm như vậy rất đúng, bạn học chung một lớp phải đoàn kết yêu thương giúp đỡ lẫn nhau.”

Cơm Nắm chun cái mũi nhỏ: “Nhưng mà mẹ ơi, chữ của Đại Thụ xấu tệ hại luôn ấy, chơi chung thì được chứ sau khi con nhìn thấy bài tập về nhà của cậu ấy cũng chẳng muốn làm bạn với cậu ấy chút nào, làm bạn thì bỏ đi.”

Cơm Nắm nhỏ nói xong lại nhảy chân sáo đuổi theo Trụ Tử và Bánh Đậu nhỏ.

Tô Tiếu Tiếu: “…” Được rồi, cái tính nhỏ nhen của trẻ con nhà cô hình như hơi khác với người ta.

Cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không mà hôm nay Tô Tiếu Tiếu lên lớp lại cảm thấy có hơi mệt mỏi, tan lớp về đến nhà việc đầu tiên cô làm lại không phải là học mà là đi chợp mắt.

Bình Luận (0)
Comment