Chương 194: Trò chơi ghép hình
Mẹ đang ngủ nên Bánh Đậu nhỏ ngoan ngoãn ngồi trên giường chơi “ghép hình” mà cha đã làm cho cậu bé.
Cái gọi là trò chơi ghép hình thực chất là Hàn Thành dùng giấy trắng vẽ một vài hình tổ hợp sau đó cắt chúng ra, sau khi xáo trộn lại kêu Bánh Đậu nhỏ ghép về hình dáng ban đầu, ví dụ như ghép các hình tam giác có kích cỡ khác nhau thành một Kim Tự Tháp đơn giản.
Hàn Thành vốn dĩ làm để cho cậu bé giết thời gian khi theo Tô Tiếu Tiếu đi làm chứ cũng không trông mong một đứa trẻ chưa đến hai tuổi có thể ghép được.
Thế nhưng trong lúc Tô Tiếu Tiếu ngủ chưa đến một tiếng, Bánh Đậu nhỏ đã ghép xong “trò chơi ghép hình” mà cha làm cho cậu bé rồi lại tháo ra ghép lại vài lần. Nếu như Hàn Thành nhìn thấy, nhất định sẽ lại cảm thán rốt cuộc mình đã sinh ra đứa con trai gì vậy?
…
Tô Tiếu Tiếu và đám trẻ có giao hẹn nên trước khi Hàn Thành ra ngoài mua đồ ăn vẫn đi hỏi ý kiến của Cơm Nắm, Cơm Nắm nhỏ nói rất lâu rồi chưa ăn ruột già, muốn ăn ruột già mà mẹ làm.
Cơm Nắm không biết khẩu vị của Tô Tiếu Tiếu đã thay đổi, mấy thứ béo ngậy như ruột già này cô chắc chắn không thể ăn được, ruột già không cần phiếu, Hàn Thành dùng phiếu thịt mua một con cá trích, còn mua thêm một bìa đậu phụ, ngoài ra còn mua không ít trứng gà, trên đường trở về nhìn thấy một bà cụ bán cà chua ở trong ngõ, gần đây Tô Tiếu Tiếu thích ăn mấy thứ chua ngọt nên Hàn Thành mua hết về nhà.
Sau đó lại xử lý ruột già sạch sẽ đặt ở trong rổ cho ráo nước rồi mới đi làm.
Ruột già sốt cần bốn mươi phút đến một tiếng, sau khi Tô Tiếu Tiếu dậy đã ngay lập tức bỏ ruột già vào nồi sốt, trước đó cô là một người thích ăn ruột già như vậy, bây giờ ngửi thấy mùi đại hồi cũng hơi buồn nôn.
Đều tại Hàn Thành, nếu không phải anh cứ nói mãi thì cô cũng sẽ không sinh ra tác dụng tâm lý, kiếp trước cô đã từng thấy một vài bài báo đưa tin mang thai tâm lý cũng chính là mang thai giả, đại khái là nói có người rất muốn có con, sau khi ám thị tâm lý đã thật sự xuất hiện phản ứng thai kỳ về mặt sinh lý nhưng thực chất hoàn toàn không phải mang thai.
Tô Tiếu Tiếu cố gắng khắc chế mình đừng nghĩ đến chuyện đó, khi đã áp dụng các biện pháp mà bé con vẫn đến trước thời hạn vậy điều này chứng minh bé cưng có duyên với nhà bọn họ, cứ thuận theo tự nhiên đi.
Giá đỗ mà Lý Ngọc Phụng nuôi trước khi về nhà bất tri bất giác đã lặng lẽ mọc ra cái mầm dài hơn một đốt ngón tay như vậy, Bánh Đậu nhỏ đâm vỏ đậu nhỏ phía trên mà vui vẻ đến vỗ tay.
Tô Tiếu Tiếu vặt hai cọng ra ngoài nhìn, nếu là cả cọng đã dài hơn ngón cái rồi. Giá đỗ nhà bọn họ dùng cát nuôi thô hơn mua ở bên ngoài một chút, ở giữa lớn hai bên nhỏ, béo trắng tròn trĩnh chính là lúc mềm nhất, thoạt nhìn rất ngon.
Tô Tiếu Tiếu chuẩn bị nhổ một ít ra ngoài để ăn trưa, Bánh Đậu nhỏ rất thích công việc tìm giá dỗ này, Tô Tiếu Tiếu cho cậu bé một cái ghế nhỏ để ngồi rồi kêu cậu bé tìm giá đỗ ở tầng bên trên bỏ vào trong rổ.
Bánh Đậu nhỏ rất nghiêm túc, gạt cát ở phía trên ra, nắm một bó giá đỗ bỏ vào trong rổ, lại gạt một tầng cát túm một bó giá đỗ, khiến cho cát văng khắp nơi, chơi vui đến quên trời đất.
Đợi cậu bé tìm được toàn bộ giá đỗ ở tầng trên đó ra rồi, dưới đất và trong rổ đã toàn là cát.
Tô Tiếu Tiếu phủi sạch cát trên người đứa trẻ, lại sàng cát trong rổ đổ vào trong thùng, nói với Bánh Đậu nhỏ: “Bánh Đậu nhỏ biết cái chổi không? Con đi lấy chổi tới đây, mẹ cần phải quét sạch cát ở đây.”
Bánh Đậu nhỏ ngoan ngoãn gật đầu, vung đôi chân nhỏ chạy “bịch bịch” ra ngoài, không bao lâu sau cậu bé thật sự kéo một cái chổi về: “Mẹ, chổi…”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ: “Bánh Đậu nhỏ giỏi quá.”
Cô sàng xong cát rồi nhặt đống giá đỗ trên cùng ra, để vỏ đỗ xanh đã tróc ra lại trong rổ, rồi đưa cái rổ nhỏ cho Bánh Đậu nhỏ: “Bánh Đậu nhỏ bưng cái này qua cho gà con ăn đi.”
Bánh Đậu nhỏ nhận cái rổ và lắc đầu: “Hoa Hoa ăn…”
Tô Tiếu Tiếu bật cười, Bánh Đậu nhỏ có một niềm yêu thích không tên với Hoa Hoa khiến cô thật sự không nhịn được mà hỏi cậu bé: “Tại sao Bánh Đậu nhỏ lại thích Hoa Hoa như vậy?”
Bánh Đậu nhỏ chỉ vào Tô Tiếu Tiếu mà không hề nghĩ ngợi: “Mẹ, Hoa Hoa, gà mẹ…”
Tô Tiếu Tiếu thường ngày được đứa trẻ nhân loại này chữa lành, sao trên đời lại có bạn nhỏ đáng yêu như vậy chứ, cô cúi người thơm lên mặt cậu bé: “Bánh Đậu nhỏ thích mẹ cho nên cũng thích gà mẹ, có phải không?”
Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt to đen láy sáng ngời lại và gật đầu, rồi ôm cái rổ nhỏ đi ra ngoài.