Chương 198: Si tâm vọng tưởng
Tô Tiếu Tiếu nói tiếp: “Nhanh thì ngày mai, chậm thì ngày kia, phương án thiết kế sẽ giao đến tay các ông, nếu như bộ trưởng nhìn thấy không hài lòng vậy tôi có thể thay đổi đến khi các ông hài lòng mới thôi, hoặc là vứt bỏ phương án của tôi để dùng phương án của các anh, tôi thế nào cũng được, có chỗ nào cần phối hợp công việc với các anh thì đồng chí Tiểu Trương của chúng tôi rất vui lòng cống hiến, tôi chủ yếu chỉ làm thiết kế, trẻ con trong nhà đông, nhỏ nhất là đứa này mới hơn một tuổi, tôi đi đâu cũng phải mang theo, những công việc khác có khả năng không thể phối hợp được.”
Giang Tuyết nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ đăm chiêu, vốn cho rằng cô chẳng qua chỉ là một cô gái lớn lên cũng được tính là ưa nhìn, dù sao cũng là người xuất thân từ nông thôn, chắc hẳn chưa từng trải qua sự đời gì, năng lực và kiến thức cũng không cùng một đẳng cấp với Dương Mai, thậm chí còn có hơi yếu ớt, cô ta nghĩ rất lâu cũng không thể hiểu được rốt cuộc Hàn Thành thích cô ở điểm gì.
Nghe được những lời này của cô, Giang Tuyết cảm thấy sự chênh lệch với ấn tượng đầu tiên mà Tô Tiếu Tiếu cho mình rất lớn, cái khác không nói nhưng chỉ riêng khoản bình tĩnh tự nhiên trình bày quan điểm của mình với lãnh đạo, và logic rõ ràng có chừng mực này đã là điểm mà rất người không thể so được với cô, Tiểu Trương ở bên cạnh cô chỉ biết hùng hổ với người nhà, còn đối với lãnh đạo đều cúp đuôi như con cun cút.
Chợt Giang Tuyết lại cười tự giễu, Dương Mai là do tổ chức sắp xếp mà nước chảy thành sông, Tô Tiếu Tiếu là do đích thân Hàn Thành về quê chọn, nếu như trên người Tô Tiếu Tiếu thật sự không có điểm nào thu hút anh thì người như anh làm sao có khả năng lấy người ta về nhà?
Đã đến nước này rồi mà nhà họ Giang vẫn còn đang si tâm vọng tưởng gì nữa.
Nhà họ Giang nghĩ gì hiển nhiên Giang Tuyết biết rõ, cô ta thích Hàn Thành cũng đã thích rất nhiều năm là sự thật, đừng nói Tô Tiếu Tiếu là một đồng chí nữ ưu tú như vậy mà cho dù cô là một người rất bất trị thì Giang Tuyết cũng chẳng thèm tham gia vào cuộc hôn nhân của người khác.
Không biết là cô ta quá kiêu ngạo hay là hai người thật sự không có duyên, giữa họ chưa từng có bất cứ chuyện gì xảy ra nhưng quả thật lần nào cũng bỏ qua nhau là chuyện rất rõ ràng.
Tiểu Trương cũng sốt ruột, không ngừng nháy mắt với Tô Tiếu Tiếu, nhỏ giọng nói: “Cô bớt nói hai câu đi.”
Châu Kiện Quốc làm thiết kế sân khấu gần mười năm cũng chưa từng thấy người mới nào ngông cuồng như vậy, nếu không phải lãnh đạo chỉ tên thì ngay cả tư cách đứng ở nơi này bọn họ cũng chẳng có. Những lời này của cô tương đương với có ý định ngồi ngang hàng với người thiết kế chính như ông ta, nên hiển nhiên sắc mặt của ông ta cũng không tốt được đến đâu.
“Nếu đồng chí Tô đã có sự tự tin này vậy nói nhiều hơn nữa cũng không bằng nhìn qua phương án thiết kế của cô ấy rồi lại đưa ra kết luận sau, cũng chỉ là chuyện một, hai ngày thôi. Còn nữa, việc này cũng không ảnh hưởng đến tiến độ công việc của chúng ta, chúng ta chắc hẳn nên làm gì thì vẫn nên làm cái đó đi.” Giang Tuyết có tính cách lạnh lùng, bình thường cũng hiếm khi lên tiếng, mọi người cũng không ngờ cô ta sẽ nói giúp cho Tô Tiếu Tiếu, không phải cô ta có ý đó với Hàn Thành hay sao? Hai người bọn họ không phải nên là kẻ thù gặp mặt vô cùng chán ghét nhau hay sao? Lẽ nào Giang Tuyết này biết thực lực của cô chẳng ra làm sao nên đợi nhìn cô xấu mặt?
Tuy rằng mọi người đều ôm theo suy nghĩ riêng nhưng Giang Tuyết đã mở miệng nói đến mức này rồi, những người khác cũng không tiện nói nhiều thêm gì nữa.
Tô Tiếu Tiếu nói lời tạm biệt rồi bế Bánh Đậu nhỏ đi ra ngoài.
Tô Minh Lan hất cằm với Giang Tuyết: “Sao cô còn nói giúp cho cô ta? Muốn nhìn cô ta xấu mặt sao?”
Giang Tuyết liếc mắt nhìn cô ta một cách lạnh lùng rồi rũ mắt không trả lời câu hỏi của cô ta.
Những người khác làm sao biết được xưa nay người mà cô ta để ý không phải Dương Mai hay là Tô Tiếu Tiếu, cô ta sẽ hỏi một câu tại sao không thể là cô ta nhưng chưa bao giờ coi bọn họ là kẻ địch. Điều mà cô ta quan tâm chẳng qua là thái độ nhất quán của Hàn Thành đối với cô ta, thật ra chỉ cần Hàn Thành chịu bước một bước đầu tiên vậy chín mươi chín bước còn lại do cô ta tự đi cũng không sao cả. Chỉ đáng tiếc, đã mười năm rồi, người đời đều biết cô ta thích Hàn Thành, duy chỉ có Hàn Thành là không biết, hoặc là nói anh vốn cảm thấy không sao cả.