Chương 1000: Chị chồng cả, dụ dỗ 2
Ăn cơm xong, Tiểu Lĩnh dùng thời gian nhanh hơn bình thường làm xong bài tập về nhà của mình, lại bắt đầu hào hứng dạy Đại Đệ.
Lâm Tô Diệp phát hiện ra đứa trẻ này có hơi thích làm thầy người ta, ngược lại cũng không phải nghĩa xấu mà chính là thích dẫn dắt học sinh.
Chỉ là với thành tích này của cậu bé, sau này có thể làm giáo viên được sao?
Cô cảm thấy Tiểu Lĩnh có một loại bản lĩnh rất thần kỳ, nghe Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân nói ngắm bắn muốn trăm phát trăm trúng thì bạn phải tính toán khoảng cách, từ ném đường parabol đến tốc độ gió gì đó… nhưng Tiểu Lĩnh cũng không cần tính mấy cái đó, chỉ cần trong khoảng cách hữu hiệu của cậu bé thì vẫn có thể trăm phát trăm trúng.
Cậu bé nói dựa vào cảm giác, mắt nhìn một cái, tay ước lượng một chút.
Phỏng chừng đây chính là thiên phú rồi.
Trước đó đứa trẻ này bị Tiết Minh Dực đả kích ngược lại cũng không kiêu ngạo mà học được cách khoe khoang theo kiểu khiêm tốn, chỉ cần loại ánh mắt và thái độ ung dung thong thả đó để nói một câu: Chính là cảm giác này, còn cần tính gì nữa?”
Về phần phương diện học hành, cậu bé thích tìm được cảm giác ưu việt trước mặt học sinh mới nhập môn!
Lâm Tô Diệp và Đại đệ cùng nhau với học viện mỹ thuật, cô không lai được cô bé mà cũng không muốn để Đại Đệ lai cô nên huy động hai bé trai cho chị họ mượn xe đạp đi.
Ngược lại hai bé trai cũng hào phóng giao chìa khóa xe đạp cho Đại Đệ.
Toa Toa: “Chị cả, lúc nào chị rảnh thì giúp em may quần áo nhé, em sẽ dạy chị đọc sách nhận chữ.”
Đại Đệ cũng biết may vá, Toa Toa muốn phát triển cô bé thành người may váy cho mình, vì mẹ quá bận, cô bé không nỡ khiến mẹ vất vả như vậy.
Đại Đệ cười bảo: “Đương nhiên có thể rồi, chủ nhật chị sẽ may cho em.”
Vì tính cách của Đại Đệ tốt cho nên ba đứa trẻ trong nhà ở chung với cô bé cũng rất hòa hợp.
Có Lưu Diễm Lệ và Đại Đệ giúp đỡ ở nhà ăn, mỗi lần Lâm Tô Diệp đi ăn cơm đều được ưu đãi, ở cửa sổ gọi món không những lượng lớn mà thịt còn nhiều. Vì Đại Đệ nấu cơm rất ngon nên nhóm lãnh đạo như Lý Quế Trân cũng thường tới chọn ít món xào.
Bây giờ Hoàng Hiển Ninh rất có tiền, khi anh ta và mấy người Lâm Tô Diệp ăn cơm cũng sẽ chọn hai món xào.
Đại Đệ và Lưu Diễm Lệ biết Hoàng Hiển Ninh là thầy giáo của Lâm Tô Diệp cũng rất vô cùng tôn trọng và quan tâm anh ta, ngay cả mấy người Chu Giai Giai và Trương Thiệu Đông vẽ tranh chung cũng có thể được hưởng ké.
Trương Thiệu Đông không nhịn được trong lòng lại lung lay, rất muốn hỏi thăm Lâm Tô Diệp về hai cô gái kia.
Lưu Diễm Lệ trẻ tuổi hoạt bát, khỏe mạnh dáng đẹp, Tiết Mạn Đông thì điềm tĩnh xinh đẹp, giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất đặc biệt, khiến người nhìn vào mà trong lòng sinh ra yêu mến.
Anh ta thật sự rất muốn theo đuổi một trong hai người họ làm bạn gái mình!
Anh ta nói bóng nói gió mới biết Lưu Diễm Lệ là em dâu của Lâm Tô Diệp, Tiết Mạn Đông thì lại là cháu gái của cô, nhất thời khiến anh ta cũng hơi sững sờ.
Em dâu chắc chắn không được, còn cháu gái… cũng không phải không được.
Hoàng Hiển Ninh nhìn ra suy nghĩ lệch lạc của anh ta, lại đúng lúc đánh tiếng một cái, nói với bộ dáng lăng nhăng này của cậu, Lâm Tô Diệp người ta sẽ không làm người thân với cậu đâu.
Nếu Tiết Mạn Đông này ở nông thôn, muốn tìm một đối tượng có điều kiện như Trương Thiệu Đông cũng không có cơ hội, nhưng bây giờ người ta tới tỉnh thành với Lâm Tô Diệp, muốn tìm một đối tượng có điều kiện tốt hơn anh ta cũng dễ hơn rất nhiều.
Ừm, nếu cô ta có thể học thêm chút văn hóa, sau này đổi một công việc nhẹ nhàng hơn thì cơ hội chắc hẳn sẽ càng lớn hơn.
Tóm lại cũng sẽ không dễ bị dụ bởi người như Trương Thiệu Đông.
Không chỉ Trương Thiệu Đông rung động mà những nam sinh khác thậm chí là giáo viên cũng có người rất động lòng, chỉ cần Tiết Mạn Đông đứng ở cửa sổ nhà ăn, bên đó lập tức có thể xếp thành hàng dài.
Bọn họ đặt một biệt danh vừa thô tục vừa rất hợp cảnh cho Đại Đệ: Tây Thi nhà ăn!
Bây giờ người phụ trách nhà ăn cũng có kinh nghiệm rồi, chỉ cần đồ ăn không ngon, rau xào nát sẽ kêu Tiết Mạn Đông ra bán, rất nhanh đã bị giành nhau mua hết sạch như cũ.
Thậm chí còn có nam sinh ở tỉnh bên đặc biệt chạy tới bên này mua cơm ăn là để nhìn ngắm Tây Thi nhà ăn ở học viện mỹ thuật.