Chương 1007: Chưa từng gặp
Lâm Tô Diệp lại không chịu, kéo áo cậu ta không buông, kêu cậu ta đi cùng mình tới phòng cảnh vệ.
Trương Khiết và người khác cùng nhau trở về, trông thấy cảnh này còn hỏi Lâm Tô Diệp đã xảy ra chuyện gì.
Trong lúc Lâm Tô Diệp quay đầu nói chuyện, Triệu Tấn đã vội vàng đạp xe chạy mất.
Lâm Tô Diệp thấy cậu ta chạy ra bên ngoài chứ không phải đi vào đại viện: “Đứa trẻ này không phải người của đại viện chúng ta sao?”
Trương Khiết liếc mắt nhìn: “Chưa từng gặp, lạ lắm, chắc tám phần là ở bên cạnh rồi.”
Mấy người vừa nói chuyện vừa cùng nhau trở về đại viện.
Lâm Tô Diệp vừa vào cổng nhà đã nhìn thấy Toa Toa ôm ống tiêm to trong tay đứng ở cổng như cảnh vệ viên nhỏ, cô cười hỏi: “Con đang làm gì thế?”
Toa Toa nhìn thấy Lâm Tô Diệp trở về lập tức cười híp mắt, nhỏ giọng đáp: “Mít ướt tới rồi ạ.”
Lâm Tô Diệp: “?”
Cô nghe thấy tiếng khóc đứt quãng bên trong nhà cũng lập tức nở nụ cười, sao đột nhiên chị chồng cả lại tới thế?
Đây là cãi nhau với anh rể sao?
Bà Tiết ở trong nhà mất kiên nhẫn kêu lên: “Được rồi, hát xướng cũng không biết diễn như mày, làm tai tao điếc hết mất thôi.”
Tiết Minh Hà: “Mẹ, mẹ là mẹ ruột của con, con muốn ly hôn, con muốn ly hôn.”
Bà Tiết: “Ô, mày mới học được từ mới hả? Trước đây chỉ nói giải tán thôi mà.”
Tiết Minh Hà: “Hu hu… con sắp bị bọn họ chọc tức chết rồi.”
Bà Tiết nghe thấy giọng của Lâm Tô Diệp, mới gọi: “Mẹ Toa Toa, mau đi gọi Đại Quân và Tiểu Lĩnh về đi!”
Tiết Minh Hà: “Đúng, mau gọi cháu trai lớn về đây chống lưng cho con! Đừng tưởng nhà mẹ đẻ con không có người!”
Bà Tiết đảo trắng mắt, bực mình bảo: “Tiểu Lĩnh thích xem cô diễn nhất, tôi phải gọi nó về, tuyệt đối không thể bỏ lỡ được, bằng không thằng bé sẽ lải nhải với tôi đến tết mất.”
Tiết Minh Hà: “!”
Bà đúng là mẹ ruột của con, không sai đi đâu được!
Tiết Minh Hà nhìn thấy Lâm Tô Diệp về nhà lại không hề xấu hổ, cũng không cảm thấy mất mặt chút nào, ngược lại lập tức kéo cô tới gào khóc: “Em dâu ơi, em cũng phải phân xử giúp chị.”
Lâm Tô Diệp vào nhà họ Tiết nhiều năm như vậy rồi làm sao có thể không biết tính cách của chị chồng cả được?
Tiểu Lĩnh cũng nhìn thấu luôn rồi, nếu nói nam nữ đánh nhau có qua có lại giống như hát xướng vậy vẫn là nhà cô cả xem hay.
Cô cả và chồng đánh nhau đúng kiểu nói rất có khí thế nhưng bản lĩnh thì chẳng thấy đâu, yếu tố diễn tuồng lại nhiều hơn.
Lúc Lâm Tô Diệp còn chưa gả cho Tiết Minh Dực, lần đầu tiên Tiết Minh Hà về nhà khóc sướt mướt, bà Tiết nhìn thấy vết bầm tím trên cánh tay và chân cô ta còn tưởng cô ta bị đánh thật, mới kêu chồng dẫn anh cả Tiết và mấy đứa cháu khác tới Tôn Gia Quan tìm nhà họ Tôn tính sổ, kết quả phát hiện ra trên gương mặt tuấn tú của Tôn Thiên Lượng – chồng cô ta còn có vết xanh tím to hơn!
Khi ấy ông Tiết cũng mông lung lắm, tuy rằng con gái lớn của mình thích khóc, tính cách cũng hơi bướng bỉnh nhưng không đến mức đánh người như thế chứ?
Nhìn con rể bị đánh kìa!
Cũng đừng biến dạng đấy nhé!
Sau này hỏi ra mới biết vợ chồng có đánh nhau gì đâu, chẳng có việc gì cả.
Là hai vợ chồng trẻ bọn họ đạp xe tới công xã, Tôn Thiên Lượng lai Tiết Minh Hà nhưng cô ta chê chồng lề mề, quá chậm chạp nên đòi để mình đạp xe lai anh ta.
Tôn Thiên Lượng không lay chuyển được cô ta nên chỉ đành nhường cho cô ta đạp, kết quả cô ta cũng không phải người có năng lực bao nhiêu, dáng người cũng không cao gầy, cơ thể cũng không cường tráng, thậm chí còn có hơi gầy gò sức yếu, hơn nữa địa phương nước nhiều đường trơn, cô ta phi cả người lẫn xe chở thêm Tôn Thiên Lượng lao đầu xuống mương!
Sau khi về nhà mẹ chồng thương con trai quá, cha chồng cũng đau lòng, mẹ chồng lại vừa tiếc con trai vừa muốn oán trách con dâu khoe mẽ nên lúc nói chuyện khó tránh khỏi có hơi nặng lời.
Tiết Minh Hà thì tức giận nói mẹ không nhìn thấy con cũng ngã à? Mẹ chỉ thương con trai mẹ thôi sao? Con trai mẹ không làm được cái tích sự gì cũng là do mẹ chiều ra đấy!