Chương 1009: Khác nhau, Thủy Bạc 2
Trước đây Tôn Triển Anh thường xuyên tự mình cáu kỉnh, cảm thấy vận con trai của nhà họ Tiết có phải đều bị Tiết Minh Hà mang hết đi rồi không. Tiết Minh Hà liên tiếp sinh con trai còn Tôn Triển Anh cô ta thì lại liên tiếp sinh con gái.
Tôn Triển Anh còn nảy ra suy nghĩ qua đó đổi hai đứa con với Tiết Minh Hà, bản thân mang họ Tôn, nhà Tôn Thiên Lượng cũng họ Tôn, tuy không phải cùng một thôn nhưng cũng coi như một nhà.
Như vậy nhà họ Tôn có con gái mà nhà họ Tiết cũng có con trai.
Ngược lại Tiết Minh Hà cũng chịu đấy, nhưng bà cụ nhà họ Tôn và bà Tiết lại không chịu, bọn họ nói người thân vẫn hoàn người thân, tình cảm tốt có cách ở chung của tình cảm tốt, con cái đổi qua đó đến khi ấy dễ xảy ra mâu thuẫn, vẫn nên của nhà ai nuôi của nhà nấy vẫn tốt hơn.
Ý của bà Tôn chính là anh cả Tiết nhà người ta có hai đứa em trai hiển nhiên sẽ sinh con trai, anh ta muốn con trai vậy cháu trai bên nội vẫn thân hơn cháu ngoại trai đi?
Phía bên nhà Tiết Minh Hà không diễn nữa, sau này Tôn Triển Anh còn muốn bế một đứa từ chỗ anh em nhà mẹ đẻ của mình, cho nên đã không ít lần lấy lòng mẹ đẻ và em dâu, nhưng bọn họ con một mấy đời, cha mẹ cô ta chỉ mong sao nhà mình có thêm vài đứa cháu trai chứ nào có nỡ cho nhà con gái?
Tôn Triển Anh chỉ có thể từ bỏ ý định, bản thân liều mạng đẻ, suýt chút nữa thì kéo mình xuống lỗ luôn.
Tiết Minh Hà thích Toa Toa lại bắt đầu oán trách mẹ chồng mình: “Đã từng ấy tuổi rồi càng sống càng ngang như cua, đứa cháu trai nào cũng bị bà ta chiều hư hết người rồi, bây giờ thằng ba thằng tư càng nghịch hơn, con không quản được. Mẹ nói xem sao bà ta cứ phải chiều cháu trai để làm gì chứ?”
Bà Tiết lập tức chột dạ, đáp: “Làm hòa thượng không nói kẻ đầu trọc, mày có chừng mực một chút đi. Tao thấy bà thông gia rất tốt, từ lúc mày vào cửa người ta cũng không bắt ép mày làm cái này cái kia, ở cữ cũng hầu hạ ăn ngon mặc đẹp, cho dù tao cũng không hầu mày được đến thế.”
Tiết Minh Hà: “Đó là do mẹ chưa thấy bộ dáng của bà ta bây giờ mà thôi, trời ơi, thiệt tình.”
Lâm Tô Diệp kêu hai người họ nói chuyện còn cô vào bếp ăn qua loa mấy miếng cơm, xem buổi tối nấu món gì.
Tết trung thu cũng phải làm vài món mặn.
Đại viện phát cho hai túi bánh trung thu, Tiết Minh Dực không ở nhà, bên Tiểu Thẩm cũng phái người tặng phúc lợi lễ tết qua cho cô, hai cân thịt, hai cân rưỡi bánh trung thu, hai cân rưỡi dầu, còn có năm cân bột mì trắng, ngoài ra hoa quả khô, táo đỏ, đường đỏ đường trắng mỗi loại một cân, còn có ba lạng nấm tuyết và nhiều thứ khác, gói vào cũng được một túi to.
Lâm Tô Diệp dùng nồi đất nhỏ hầm canh nấm tuyết và táo đỏ trước, đun chậm đợi đến lúc đó uống ngọt hơn, dù sao trời lạnh cũng không dễ hỏng.
Bánh trung thu còn có táo đỏ đường đỏ đến lúc đó kêu anh ba Tiết mang về một ít cho Tôn Triển Anh.
Đợt trước Tôn Triển Anh dày vò hại người, giờ cũng phải bồi bổ lại, tránh cho già rồi phải chịu tội.
Bà Tiết kêu cô ta đừng làm việc: “Thịt với xương tôi cho ninh hết rồi, lát nữa tôi với chị cả cô băm nhân, đợi nhà thông gia qua đây lại gói ít sủi cảo ăn.”
Bà ta ngắt lời Tiết Minh Hà lải nhải về chuyện nhà chồng, bắt đầu khen Lưu Diễm Lệ với con gái cả: “Đúng là một cô gái tốt, còn hiểu chuyện nữa, mày cũng phải cho bao lì xì đi.”
Tiết Minh Hà: “Có chứ! Cuối cùng em ba của con cũng lấy được cô vợ tốt, con có thể kẹt sỉ được sao?” Cô ta móc hai đồng tiền từ trong túi ra đưa cho bà Tiết: “Mẹ tìm cái lì xì cho vào nhé.”
Bà Tiết: “Mày nhìn mày đi, lấy bừa ra hai đồng tiền ra còn oán trách cái gì? Sống khổ quen rồi, giờ sướng tí không chịu được à.”
Tiết Minh Hà: “Bà lại nói thế, con là con ruột của mẹ đấy, mẹ đứng về phía con một chút không được sao? Nếu bọn họ nghe lời con thì lúc này có lôi mười đồng ra cũng được!"
Bà Tiết lại không nghe cô ta, cái khác không nói nhưng Tôn Thiên Lượng là người thế nào bà ta còn không biết sao?
Anh ta bị vợ cấu, còn phải nói là mình tự gãi ra, nhiều năm như vậy anh ta đã từng đụng vào một ngón tay của vợ chưa? Chưa hề!
Ngược lại Tiết Minh Hà cãi nhau với mẹ chồng tức giận lại trốn đi cấu Tôn Thiên Lượng, còn cắn một cái.
Nếu không phải cháu ngoại trai nói thì bà Tiết cũng không biết, đương nhiên bà ta cũng biết bà Tôn cố tình kêu cháu trai nói.
Tóm lại, con gái mình đánh người cũng không đúng.