Chương 1020: Đứa trẻ này thật biết ăn nói!
Ông ta vừa đi vừa tính toán công việc ở đại đội.
Bây giờ đã cuối mùa thu, Tôn Gia Quan Trang vốn đất ít, thu hoạch mùa thu cũng thoải mái hơn những nơi khác không ít, nhưng qua đợt này bọn họ cũng phải tổ chức nhân thủ xuống sông đào sen, đây là một công việc cực khổ.
Bọn họ còn phải tổ chức người thu gặt cỏ lau, mùa đông lúc nhàn rỗi sẽ cho nam nữ đan chiếu, vừa có thể thỏa mãn nhu cầu của thôn mình, cũng có thể chuyển tới hợp tác xã tiêu thụ giao nhiệm vụ, còn có thể bán ra ngoài một phần nữa.
Ôi, chỉ là phần bán ra ngoài đó, ít nhiều gì vẫn có hơi không dễ nắm chắc, ít thì không thấy tiền mà nhiều thì phạm lỗi.
Bạn đổi mười cái chiếu vậy coi như không có gì, nhưng nếu bạn bán mấy trăm cái ra vậy đó chính là đầu cơ trục lợi, sẽ phạm tội.
Người trẻ tuổi chỉ biết oang oang cái mồm thôi.
Ông ta chắp tay sau lưng, bên thắt lưng giắt cái tẩu hút dài, lặng lẽ không nói gì đi về nhà.
Tứ Bảo Nhi vội vàng về nhà chơi với đám người Đại Quân nên đã chạy vụt đi mất.
Lão bí thư Tôn vừa về nhà lại phát hiện ra trong nhà không ồn ào như cái chợ giống bình thường, ngược lại rất yên tĩnh, vì yên tĩnh cho nên có thể nghe được tiếng nói chuyện trong phòng rất rõ ràng, là con dâu Tiết Minh Hà và một bé trai đang nói chuyện ở đó.
Ông ta đứng ở ngoài nghe một lúc.
Nghe rồi lại nghe, ông ta cảm thấy đứa trẻ Đại Quân này thật không đơn giản, tuổi còn nhỏ mà đã có kiến thức như thế rồi.
Ông ta cũng là người già hành tinh, trẻ con được người lớn dạy nói chuyện hay bản thân hiểu mới nói ra mấy lời này, ông ta hoàn toàn có thể nghe ra được, dù sao thì mình cũng có hai đứa con trai, hai đứa con gái, còn có mười đứa cháu nữa cơ mà.
Ông ta vào nhà, gọi bà nhà một tiếng.
Tiết Minh Hà lập tức ra ngoài: “Cha, đám người em hai con tới đây sưu tầm tranh ảnh, Đại Quân và Tiểu Lĩnh dẫn bạn học tới đây chơi, mẹ con vừa dẫn tụi nhỏ đi chèo thuyền rồi, có mình Đại Quân ở trong nhà thôi ạ.”
Vì cho Đại Quân và cha chồng không gian nói chuyện yên tĩnh nên Tiết Minh Hà đuổi lũ trẻ đi tìm bà nội chèo thuyền hết.
Đại Quân đứng dậy chào hỏi lão bí thư Tôn.
Lão bí thư Tôn nở nụ cười với cậu bé, đứa trẻ này lớn lên tuấn tú biết bao, cũng hiếm thấy một thiếu niên nhỏ nào có khí thế điềm tĩnh và chín chắn giống như cậu bé.
Trước đây cũng từng gặp vài lần, lão bí thư Tôn cũng rất thích Đại Quân.
Ông ta cười bảo: “Đại Quân, vừa rồi cháu mới nói chuyện gì thế?” Tầm nhìn của ông ta rơi lên một xấp giấy trên bàn.
Đại Quân: “Cháu trai của chú út cháu đang nghiên cứu kinh tế và thương vụ ở trường đại học Bắc Kinh, anh ấy muốn viết một bản luận văn nên mời chú út của cháu giúp thu thập một vài tài liệu ở tỉnh chúng ta, cháu thấy cũng rất thú vị, nghĩ đến ông là bí thư nên cầm tới cho ông đọc ạ.”
Tiết Minh Hà cũng ngây người, đứa trẻ này thật biết ăn nói!
Lão bí thư Tôn lại không nghi ngờ gì cả, nhà họ Tiết có người thân gì thì ông ta cũng biết, dù sao ngày lễ ngày tết Tôn Thiên Lượng cũng phải đưa vợ về nhà mẹ đẻ, vừa nói là biết hết ngay.
Bản thân ông ta chính là người từng học trường tư thục, thích đọc sách cũng thích người tri thức, cho nên vô cùng coi trọng đám người Cố Mạnh Chiêu, cũng vô cùng thích Đại Quân học giỏi.
Quyển sổ nhỏ về chăn nuôi gia súc và các bệnh thường gặp mà ngày trước Cố Mạnh Chiêu viết ở Đại Dương Loan đến bây giờ vẫn rất nổi tiếng, không chỉ huyện này truyền nhau đọc mà ngay cả những huyện khác cũng nháo nhào giành mua.
Lão bí thư Tôn cũng mua một quyển, cầm về kêu các thanh niên trí thức ở trang trại chăn vịt cũng đọc cẩn thận vì Cố Mạnh Chiêu cũng nhắc đến cách chăn nuôi gà vịt ngan, tuy rằng ông ta cũng không biết làm thế nào mà Cố Mạnh Chiêu người ta lại lợi hại như thế, rõ ràng xuất thân ở thành phố vậy mà lại có thể nói chuyện chăn gà chăn vịt còn rõ ràng hiểu biết hơn bọn họ.
Ông ta đeo cặp kính lão vào, cầm bài văn đó của Đại Quân lên đọc, trước khi đọc ông ta không có suy nghĩ gì cả nhưng sau khi đọc vài câu đôi mắt lại càng ngày càng sáng.
Bài văn này không chỉ phân tích tình hình kinh tế trước mắt, mà còn phân tích kết cấu kinh tế, có bằng chứng có lý lẽ cụ thể!
Trên giấy còn dán tin thời sự kinh tế mà Đại Quân cắt từ trên báo xuống, còn có một vài chính sách trọng điểm cậu bé trích từ trong radio ra, thậm chí còn có một vài bài báo cáo phát biểu của tỉnh ủy và thành ủy cũng được cắt ra dán lên, sau đó cậu bé còn tổng kết ở phía sau, nắm bắt được điểm mà mình cần từ một vài thông tin vụn vặt.