Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1022 - Chương 1022. Thế Này Là Chơi Lớn Hay Là Chơi Dại Vậy

Chương 1022. Thế này là chơi lớn hay là chơi dại vậy Chương 1022. Thế này là chơi lớn hay là chơi dại vậy

Chương 1022: Thế này là chơi lớn hay là chơi dại vậy

Vịt sống trong nước, tại sao cứ nhất định phải chiếm dụng đất để làm trang trại chăn nuôi? Thủy Bạc ngoại trừ các cây trồng sinh trưởng dưới nước như bãi lau sậy, đầm sen ra, những nơi khác không phải đều bỏ không hay sao, có thể dùng để nuôi cá và chăn vịt, hơn nữa thứ vịt bài tiết ra cũng có thể cho cá ăn hay sao?

Thế này có thể hiện thực vòng tự lặp.

Đại Quân thích đọc sách, đánh cờ nhưng cậu bé cũng không phải mọt sách, cậu bé còn thích suy nghĩ, trong đầu tự vẽ ra những thứ mà mình cảm thấy hứng thú.

Cậu bé phát hiện ra có vài thứ có thể tổ hợp và phối hợp. Ví dụ như trong ruộng lúa nước thật ra cũng có thể chăn vịt, nuôi cá, lươn, thu nhập quả thật tốt hơn ruộng cạn gấp vài lần, đúng là một bảo địa!

Bọn họ để trống như vậy chỉ đơn giản nuôi vài con cá cũng quá lãng phí.

Lão bí thư Tôn bị Đại Quân làm cho kinh ngạc ngây người, kêu Tiết Minh Hà mau chóng dọn cơm, ông ta với Đại Quân ăn xong còn phải tới công xã.

Tiết Minh Hà nhắc nhở ông ta: “Cha ơi, trời đã tối rồi.”

Lão bí thư Tôn: “Không sao, chúng ta chèo thuyền tới công xã, nhanh lắm.”

Tiết Minh Hà cũng hơi ngây người, vốn cô ta tưởng Đại Quân phải phát huy lý luận sắc bén với cha chồng, tranh chấp rất lâu cũng không chắc đã thuyết phục được ông ta, chứ nào có biết hoàn toàn không cần tranh cãi, cha chồng không những tự mình đồng ý mà còn chủ động muốn tới họp với lãnh đạo công xã.

Thế… thế này là chơi lớn hay là chơi dại vậy?

Vốn cô ta nghĩ Tôn Gia Quan Trang làm ăn một chút, nhà cô ta kiếm tiền theo là được, nhưng không ngờ lại kéo toàn công xã vào cùng.

Nếu như làm lớn rồi… đầu óc cô ta nóng lên, vậy phải kiếm được bao nhiêu tiền đây?

Vậy sau này năm đứa con trai kết hôn xây nhà và sính lễ, có phải không cần lo nghĩ nữa không?

Trong nhà cũng có thể bữa nào cũng được ăn gạo và bột mì trắng, không cần gặt lúa mà không nỡ ăn, còn phải lấy ra ngoài đổi nhiều lương thực phụ hơn về.

Tiết Minh Hà dọn cơm cho hai người, kêu bọn họ ăn trước, còn cô ta lại đi gọi Tôn Thiên Lượng và đám người mẹ chồng về, lại tới điểm thanh niên trí thức gọi Lâm Tô Diệp về nhà ở.

Lâm Tô Diệp và mấy người Hoàng Hiển Ninh cũng đang ăn cơm.

Tuy rằng đại đội có sắp xếp phụ nữ qua đây giúp bọn họ nấu cơm, nhưng bản thân bọn họ cũng biết, sẽ không làm phiền người khác, chỉ là mua ít rau dưa, tương nông gia, ớt và mấy đồ gia vị từ đại đội, rồi lại mua ít trứng vịt về.

Nhìn thấy Tiết Minh Hà qua đây, Lâm Tô Diệp cười hỏi: “Chị cả, nói chuyện thế nào rồi?”

Cô không lập tức qua đó là muốn dành thời gian cho Đại Quân và Tiểu Lĩnh để bọn họ làm thân với người già một chút, sau đó lại nói chuyện chính. Đợi bọn trẻ nói xong, buổi tối cô ăn cơm xong sẽ lại qua đó nói chuyện sẽ tốt hơn.

Đối với mâu thuẫn của chị chồng cả và cha chồng, Lâm Tô Diệp không muốn tham gia, cô cảm thấy bọn họ đều không sai, chỉ là xung đột giữa quan niệm cũ và mới, thời gian sẽ giải quyết hết.

Đợi cuối năm nay họp xong, trung ương công bố quyết định mở rộng cải cách, đến khi ấy cơn gió cải cách sẽ thổi khắp mọi nơi, chế độ trách nhiệm khoán hộ sẽ được thực hiện, mọi người sẽ bận rộn phân chia đất đai đến các hộ gia đình và kiếm tiền, tự nhiên xung đột quan niệm cũng sẽ không còn tồn tại nữa.

Tiết Minh Hà kéo tay Lâm Tô Diệp với vẻ vô cùng kích động: “Em nói xem đứa nhỏ Đại Quân này lớn thế nào vậy? Em dạy nó sao mà hay thế?”

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Cũng không phải công lao của em đâu, bản thân Đại Quân từ nhỏ đã thích đọc sách, sau khi quen chú út lại càng như cá gặp nước, bây giờ nhìn thấy là học sinh lớp năm nhưng rảnh rỗi là lại tới đại học tỉnh nghiên cứu, chú út nói trình độ của cậu bé còn cao hơn vài học sinh cấp hai và cấp ba nữa.”

Tiết Minh Hà: “Chậc chậc, đúng là hiếm có.”

Vừa nghĩ đến năm đứa con trai nhà mình, đột nhiên cô ta lại có cảm giác nguy cơ tràn trề. Cô ta chỉ nghĩ đến kiếm tiền gom sính lễ cho con trai, rồi xây nhà, lấy vợ, mà lại không nghĩ đến nhiều hơn thế.

Trước đây Đại Bảo Nhi và Nhị Bảo Nhi ở nhà đi học, học xong tiểu học bậc cao là bỏ, một là cấp hai cũng không dạy tử tế, hai là khi ấy cảm thấy đi học đủ dùng là được, nhiều hơn cũng vô dụng.

Khôi phục kỳ thi đại học vào năm ngoái, đột nhiên cha chồng căng thẳng hẳn lên, lại cho Đại Bảo và Nhị Bảo về trường, kêu bọn trẻ học hành chăm chỉ, ít nhất phải học hết cấp ba.

Bình Luận (0)
Comment