Chương 1036: Đại kết cục 6
Vương Vũ: “Bạn học Lâm, chúng tôi xin nhận lỗi chịu phạt, mặc cô xử trí.”
Lâm Tô Diệp: “Các cậu có ý tưởng gì có thể nói với tôi, nếu là chuyện tôi có thể làm được, tôi cũng sẽ không từ chối, nhưng chuyện này, các cậu cũng quá…” Thật sự khiến người không biết phải nói sao nữa.
Nhưng nể mặt bọn họ đã chăm sóc chiếc xe đạp của mình tốt như vậy, cô cũng không nghiêm túc so đo nữa.
Cô không nói với trường học ghi lỗi của bọn họ lại, dù sao để lại bút tích trong hồ sơ cũng không phải chuyện nhỏ, cô kêu mấy người Vương Vũ lần lượt đi tuần tra phía bên để xe đạp, ngoài ra kêu họn họ học nghề sửa xe, sau này xe đạp của mọi người có vấn đề sẽ tìm bọn họ sửa giúp.
Bây giờ vẫn chưa cho cá nhân mở hàng sửa xe mà đều là hợp tác xã sửa chữa mang tính chất tập thể, có địa điểm cố định.
Cổng học viện mỹ thuật không có nhưng phía bên trường đại học tỉnh lại có một.
Xe đạp của bọn họ xảy ra vấn đề đều phải dắt đi rất xa mới sửa được, nếu học viện mỹ thuật cũng có một hàng thì tiện hơn rất nhiều.
Vương Vũ vừa có ý tưởng như vậy, vừa có thể lo liệu sắp xếp như thế, vậy cho anh ta mở một hàng để phục vụ sinh viên trong trường cũng tốt.
Các sinh viên tiện hơn mà bọn họ cũng có thể kiếm được tiền thêm.
Mấy người Vương Vũ đều đồng ý, đừng nói là sửa xe đạp, cho dù sửa phòng học, tường vây thì bọn họ cũng vui lòng.
Chỉ cần không bị ghi lỗi là được.
“Bạn học Lâm, sau này xe đạp của cô cứ để tôi lo, có vấn đề gì cũng có thể tìm tôi.”
Giống như Cố Mạnh Chiêu đã nói với Lâm Tô Diệp, đội đặc công liên kết với công an và dân binh tiến hành một đợt thanh trừng toàn Dương Thành vào cuối năm, đối tượng mục tiêu chủ yếu là băng trộm cướp, nhóm cướp giật, còn phân chia các nhóm cảnh sát đặc biệt tấn công và mai phục nhóm tội phạm chuyên chặn đường cướp bóc bên rìa đường quốc lộ.
Các đặc công như Tiết Minh Xuân, Cao Hoài và Cố Tú Tú mỗi người dẫn một đội công an và dân binh, áp dụng phương pháp chia khu phụ trách lại hợp tác với nhau, nhanh chóng quét sạch các băng nhóm du côn trong thành phố, dùng thủ đoạn rắn tay đối phó với nhóm trộm cướp bên rìa đường quốc lộ.
Đập tan mười mấy băng nhóm, bắt được hơn hai mươi tên trùm.
Hoạt động thanh trừng lần này không những làm sạch an ninh trật tự ở Dương Thành mà ngay cả trị an trong thành phố và huyện bên dưới cũng được cải thiện rất nhiều, đặc biệt là mấy vị trí dễ bị đánh úp như ven đường quốc lộ đều được chấn chỉnh lại.
Đám du côn cấu kết với nhau từ thành phố về nông thôn, vào thành phố trộm xe đạp, vật tư của công xưởng, trộm lương thực và gia súc ở quê, ảnh hưởng cực kỳ xấu, bây giờ bị hành động liên thủ này tóm gọn, băng nhóm phạm tội vừa mới hình thành cũng bị đánh tan, chí ít trong vòng hai năm sẽ không còn tái hiện nữa.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong khoảng thời gian này anh ba Tiết và Lưu Diễm Lệ đã tổ chức hôn lễ.
Lâm Tô Diệp cho bọn họ ở trong căn nhà của phòng hai tại quê trước, không cần thiết phải tốn tiền xây căn khác ngay bây giờ, dù sao nhìn tình hình thì sau này mọi người đều sẽ vào thành sống lâu dài, chắc chắn sẽ nghĩ đủ mọi cách sắm sản nghiệp trong thành phố.
Nhà cửa ở quê để sau này xây sau cũng chưa muộn.
Chớp mắt đã tới tết, trường học đã cho nghỉ đông, đám trẻ cả ngày ở đại viện túm năm tụm ba chơi, không phải trượt băng thì chính là đá bóng, còn chơi cả công thành nữa.
Sau khi Lâm Tô Diệp giao quyển truyện tranh thứ hai và bản thảo xong cũng không cần quan tâm nữa, lại chuyên tâm chuẩn bị đón tết.
Đám người Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân cũng không thể về nhà đón tết, từ sau khi xuống biên giới vẫn luôn làm việc ở quân khu bên đó.
Sau này nước ta và quốc gia bên đó chắc chắn sẽ có chiến tranh, bọn họ nhất định phải tham chiến.
Lâm Tô Diệp không muốn khiến người trong nhà lo lắng cho nên rất ít nói có khả năng sẽ xảy ra chiến tranh, Cố Mạnh Chiêu, cha Cố và mẹ Cố cũng nghĩ đến chuyện này hiển nhiên sẽ không nói vấn đề này cho bà Tiết và lũ trẻ.
Ngày hai mươi lăm đó, Lâm Tô Diệp gọi điện thoại cho cha Cố và mẹ Cố, mời bọn họ tới nhà ăn cơm.
Cố Mạnh Chiêu đã xin nghỉ từ sớm, bây giờ đang phiên dịch một danh tác nước ngoài, đồng thời còn chọn kỹ lựa khéo đầu sách xuất sắc trong nước dịch thành tiếng Anh và tiếng Đức.
Hơn hai giờ chiều, cô út lái xe máy về nhà, tư thế hiên ngang mạnh mẽ đó vô cùng bắt mắt.
Cảnh vệ đứng gác ở cổng đều nhìn cô ấy với ánh mắt khen ngợi, nhìn Tiết Minh Xuân người ta đi, thật đúng là đội quân tóc dài, đến xe máy cũng biết lái!
Xe máy là kiểu cũ, ga rú ầm ầm có muốn khiêm tốn một chút cũng không được, cách từ rất xa Tiểu Lĩnh đã giật mình nghe thấy.