Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1038 - Chương 1038. Đại Kết Cục 8

Chương 1038. Đại kết cục 8 Chương 1038. Đại kết cục 8

Chương 1038: Đại kết cục 8

Học bổ túc lớp văn hóa không cần huấn luyện cường độ mạnh như vậy, cũng sẽ không cần ra ngoài chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, mang thai đúng vừa thích hợp.

Tiểu Lĩnh lao vào từ bên ngoài, hô lên: “Cô út, cho cháu lái xe máy của cô đi.”

Lâm Tô Diệp nhéo tai cậu bé: “Xe đạp mới biết đạp chưa bao lâu mà con đã muốn lái xe máy rồi, có phải lại chém gió khoe khoang với người ta không?”

Tiểu Lĩnh nhìn Đại Quân đang chậm rãi đi vào từ phía sau, còn có mấy người Lam Hải Quân thò đầu vào hóng ở cửa sân, lập tức thề thốt phủ nhận: “Tuyệt đối không có mà!”

Cậu bé chẳng qua chỉ bốc phét với bọn họ, nói mình biết lái xe máy, sẽ mượn xe của cô út lai bọn trẻ đi hóng gió mà thôi.

Suy cho cùng năm mới tết đến cậu bé cũng không dám chọc mẹ giận, dù sao lỡ như xảy ra chuyện rồi, cậu bé còn phải giơ mông chịu đánh, thật sự rất mất mặt!

Thiếu niên mười hai tuổi đã không còn mặt dày như lúc bảy, tám tuổi năm đó nữa.

Bây giờ cậu bé cũng là một tấm gương ở đại viện quân khu, ngoại trừ học hành không bằng Đại Quân ra thì những cái khác mọi người đều khen cậu bé.

Cậu bé cũng không thể tự phá hỏng hình tượng được.

Buổi tối mọi người ăn lẩu, nước dùng màu trắng sữa được ninh từ xương to, vừa đậm đà vừa thơm ngon.

Thịt cừu đã để nguội từ lâu, Tiểu Lĩnh phụ trách thái lát, ở phương diện dùng dao này cậu bé đã nhận được chân truyền từ bác đầu bếp, thái mỏng như giấy, giơ lên còn nhìn xuyên thấu được.

Ở nhà tự làm thịt viên, có thịt cừu viên, cá viên, còn có tôm viên, ngoài ra còn có sủi cảo nhân trứng mà bà Tiết tự tay làm.

Rau dưa năm nay cũng phong phú hơn năm ngoái, ngoại trừ cải thảo, khoai tây, rau cải, rau hẹ có sẵn ra thì còn có một ít nấm, mộc nhĩ, thêm rau phơi khô đợt mùa thu, bây giờ ngâm nước cũng không khác rau tươi là bao.

Một bữa lẩu đã ăn xong, cô út ăn nhiều nhất, kế đến lại là Tiểu Lĩnh!

Lượng cơm của cậu bé còn lớn hơn cả Cố Mạnh Chiêu!

Lâm Tô Diệp: “Hay thật, bé trai mới lớn ăn nghèo ông cụ, đợi hai năm nữa chắc không nuôi nổi con mất.”

Tiểu Lĩnh cười khà khà: “Mẹ, mẹ khỏi cần lo, hai năm nữa cứ giao con cho bộ đội, để bộ đội bao con ăn là được.”

Cố Mạnh Chiêu: “Cháu đã nghĩ xong sau này muốn tòng quân rồi sao?”

Tiểu Lĩnh nghĩ đủ loại kế hoạch về tương lai khác nhau, cái gì cũng muốn làm thử, vận động viên, diễn viên, đầu bếp, bán hàng quán, nhặt phế liệu, rán bánh quẩy… cậu bé cũng đã từng nghĩ qua.

Mẹ Cố: “Tiểu Lĩnh, chúng ta không trực tiếp tòng quân, vẫn nên chăm chỉ học hành, sau này thi vào trường quân đội đi.”

Cha Cố: “Đúng đó cháu, đừng tòng quân quá sớm, luyện tập sớm sẽ khó cao lắm, ít nhất phải đợi cháu sau mười lăm, mười sáu tuổi đã.”

Độ tuổi tiêu chuẩn được tòng quân nhập ngũ trên cơ bản đều là mười bảy tuổi, năm đó Tiết Minh Dực vì dáng người rất cao, cho nên mới mười lăm tuổi đã được đặc cách trúng tuyển.

Nhưng nhìn bộ dáng của Tiểu Lĩnh cũng sẽ cao lên nữa, giờ đã gần một mét sáu, qua hai năm nữa cơ thể dậy thì sẽ còn cao hơn.

Nhìn Tiểu Lĩnh cao như thế, bọn họ lại không nhịn được nhìn Đại Quân.

Đại Quân: “…”

Đại Quân không tính là thấp trong nhóm bạn đồng trang lứa, nhưng vẫn lớn chậm hơn một chút khi so với Tiểu Lĩnh.

Lượng cơm của cậu bé còn ít hơn Tiểu Lĩnh!

Tiểu Lĩnh gãi đầu, cười hì hì bảo: “Không phải cháu sợ không thi đỗ hay sao?” Đương nhiên cậu bé muốn thi vào trường quân đội rồi, nhưng cũng phải giữ chút đường lui cho mình chứ.

Bà Tiết: “Không thể nào, làm sao cháu trai của bà có thể không thi đỗ được! Đại Quân nhắm mắt còn có thể thi đỗ, cùng lắm thì cháu cố gắng mở to mắt ra làm là được.”

Tiểu Lĩnh: “… Bà nội, bà an ủi kiểu gì vậy ạ! Cháu chẳng thấy yên tâm hơn chút nào đâu!”

Lâm Tô Diệp gắp thịt bò cho Toa Toa, cô bé không thích ăn thịt cừu cho lắm, cô nói: “Chuyện sau này để sau này hãy nói, con học bổ túc, theo kịp bài học trước đi đã.”

Thi cuối kỳ cả lớp bốn mươi người, Đại Quân đạt điểm tuyệt đối đứng vững vị trí đầu bảng, Phan Thược Dược thứ hai… Tiểu Lĩnh lại thứ hai mươi, Vương Tiểu Lợi hai mươi hai, Lam Hải Quân hai mươi lăm.

Sau khi ba người này chơi chung cũng không thấy đốc thúc nhau học hành, ngược lại còn tạo cảm giác an toàn cho nhau, thành tích cũng coi như đứng vững… không tiến không lùi, ngược lại rất ngay ngắn.

Nhìn trình độ của ba người này, sau này chắc chắn không thi đỗ đại học được.

Dù sao từ tiểu học thi vào cấp hai cũng loại hơn một nửa, cấp hai thi vào cấp ba lại loại hơn một nửa tiếp, thành tích của ba người bọn họ xét theo tình hình hiện tại chỉ có thể bị loại thẳng tay, trừ phi bọn trẻ có thể tĩnh tâm học tập, kéo thành tích đi lên.

Bình Luận (0)
Comment