Chương 1041: Đại kết cục 11
Tiểu Lĩnh vụt cái đứng bật dậy: “Không được, từ từ thì chậm quá, năm sau cháu cũng phải làm ra chút thành tích mới được!”
Trong đầu Lâm Tô Diệp lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo: “Con muốn làm gì? Con chú ý an toàn hộ mẹ cái!”
Tiểu Lĩnh cười hì hì, đáp: “Mẹ, con còn tưởng mẹ kêu con đừng gây phiền phức nữa cơ.”
Biết ngay mẹ thương mình nhất, quan tâm mình nhất, chỉ sợ mình gặp nguy hiểm chứ không phải gây rắc rối!
Mẹ thật tốt!
Tiểu Lĩnh cũng thả một trái bom hạng nặng như vậy xuống, có làm thế nào cũng không chịu nói rốt cuộc cậu bé muốn làm gì, kín miệng chưa từng có.
Năm nay cha Cố, mẹ Cố, Cố Mạnh Chiêu và cô út tới thủ đô đón tết, người thân ở các phòng cũng tới gặp mặt ăn bữa cơm.
Gia đình Lâm Tô Diệp thì lại về thẳng Tiết Gia Đồn đón tết, qua năm mới còn phải tới nhà người thân nữa.
Mà Đại Quân nói được làm được, cậu bé nói muốn thi đại học chính là thi đại học, đã chuẩn bị sẵn chương trình học cấp ba và dựng sẵn nội dung bắt đầu tự học.
Cậu bé học hành chưa bao giờ bắt tay vào kiến thức đơn lẻ, dựa theo lớp học như vậy, mà toàn là xem tổng quan rồi mở rộng theo chiều ngang.
Hai năm này cũng không bắt buộc phải thi đại học môn tiếng Anh, trừ phi thi vào khoa ngoại ngữ.
Nhưng Đại Quân học tiếng Anh rất tốt, cho dù có thi cũng không thành vấn đề.
Ngữ văn chính là học thuộc và đọc hiểu một tác phẩm, rồi học cách viết văn theo chủ đề mới.
Chính trị ngoại trừ học thuộc còn có lý giải, vấn đề không lớn, dù sao cậu bé cũng có một hack như Lương Kiếm Vân có thể giảng bài, lý giải cũng rất thấu đáo.
Về phần số học và lý hóa lại chính là môn mạnh của cậu bé, sau khi học xong có thể thấu hiểu nguyên lý rõ ràng.
Lịch sử, địa lý gần như đều là học thuộc, cậu bé học mấy kiến thức lịch sử trên dưới năm nghìn năm với Cố Mạnh Chiêu còn từng nghiên cứu qua, lại từng học kiến thức địa lý với Tiết Minh Dực, giờ tự học tiếp cũng không thành vấn đề. Cậu bé xác định sẽ học khoa học tự nhiên cho nên mấy môn này chỉ coi như sở thích thêm vào cho đủ số mà thôi.
Thoạt nhìn chỉ có tầm nửa năm dường như rất thiếu thời gian, nhưng đối với Đại Quân lại không hề eo hẹp một chút nào cả.
Năm bảy mươi bảy vừa mới khôi phục kỳ thi đại học, người ta chỉ có một tháng đã có thể thi đỗ, còn cậu bé dùng thời gian nửa năm có gì mà không thể?
Tuy rằng đề bài năm bảy mươi chín chắc chắn sẽ khó hơn năm bảy mươi bảy rất nhiều nhưng đối với cậu bé cũng không hề gì, dù sao thì đề bài năm bảy mươi bảy cũng quá đơn giản đối với cậu bé.
Mùng mười tháng giêng, Lâm Tô Diệp dẫn cả gia đình trở về, rất nhanh trong phát thanh đã thông báo tin tức chiến tranh.
Chiến sự quy mô lớn kết thúc nhanh chóng, nhưng đám người Tiết Minh Dực vẫn không về nhà như cũ, cũng không hề gửi thư về.
Có lãnh đạo quân khu định kỳ tới nhà báo tin bình an nên đám người Lâm Tô Diệp cũng không cần lo lắng thấp thỏm.
Vốn cô muốn giúp Đại Quân dò hỏi chuyện vượt tuổi tham gia thi đại học, kết quả bản thân Đại Quân lại tới trường cấp ba làm rõ.
Chỉ cần trường cấp ba bằng lòng chấp nhận học bạ của cậu bé, vậy có thể thông qua con đường chính đáng để báo danh, tham gia thi đại học chung với học sinh khóa này.
Quân khu có trường cấp ba, Đại Quân giải quyết rất dễ dàng, hơn nữa còn xin ủy ban trường học giữ bí mật.
Lãnh đạo trường học tưởng cậu bé sợ không thi đỗ, đến lúc đó mất mặt nên hiển nhiên cũng đồng ý, bọn họ không biết thích một hạt giống tốt như Đại Quân bao nhiêu, nhưng thật ra Đại Quân không muốn mang tới phiền phức cho Tiểu Lĩnh và người nhà, tránh cho người khác luôn tò mò nghe ngóng.
Xử lý xong học bạ và chuyện báo danh, Đại Quân mới chuyên tâm học hành.
Tháng năm năm một ngàn chín trăm bảy chín, đại hội thể thao toàn quốc lần thứ tư tiến hành ở thủ đô, trong lúc nhất thời cả nước dấy lên phong trào thể thao sôi nổi, không chỉ trường học mà các công xưởng, bộ đội cũng tổ chức hội thể thao của mình, thậm chí còn liên hợp tổ chức đại hội thể thao với các đơn vị khác trong thành phố và tỉnh.
Trường thể thao tỉnh ở Dương Thành tổ chức đại hội thể thao cấp tỉnh, chia thành nhóm thành niên và nhóm thiếu niên, nhóm thành niên chủ yếu là giáo viên và học sinh trường thể thao tỉnh, công nhân ở các công xưởng, sinh viên đại học, học sinh cấp ba, nông dân… nhóm thiếu niên chủ yếu là học sinh tiểu học và học sinh cấp hai.
Tiểu Lĩnh và các bạn học như Lam Hải Quân đều được chọn tham gia thi đấu nhóm thiếu niên.
Đại Quân vốn cũng có thể tham gia nhưng cậu bé chủ động rút lui, muốn chuyên tâm chuẩn bị thi đại học của mình.
Mấy người Tiểu Lĩnh đi tham gia thi đấu nhóm thiếu niên tại đại hội thể thao toàn tỉnh, đối với Tiểu Lĩnh mà nói cũng không hề đã ghiền chút nào!
Cậu bé thắng quá dễ dàng, cũng thắng phát ngán rồi!
Chạy ngắn một trăm mét và hai trăm mét của nhóm thiếu niên đều là vật trong lòng bàn tay của cậu bé, bơi cũng thế, Lam Hải Quân thì đứng nhất chạy bền một nghìn mét.
Điều khiến hai bé trai tiếc nuối là nhóm thiếu niên lại không có hạng mục bắn cung và xạ kích, quá đáng tiếc rồi.