Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1051 - Chương 1051. Phiên Ngoại 9

Chương 1051. Phiên ngoại 9 Chương 1051. Phiên ngoại 9

Chương 1051: Phiên ngoại 9

Trước đây nếu như bà Tiết gặp phải chuyện buồn, cùng lắm là tìm các chị em già và các chị em dâu than thở một chút, cũng sẽ không làm gì cả, nhưng lần này lại không giống với trước đây, bà ta không thể mặc kệ Đại Quân, lại không muốn bỏ rơi Tiểu Lĩnh, mới bắt đầu nghĩ cách.

Bà ta than với bà Cố và bà cụ phòng ba, vừa lau nước mắt vừa kêu bọn họ giúp nghĩ cách.

Bà Cố: “Chuyện này cũng không khó, cứ chuyển Tiểu Lĩnh đến thủ đô đi học còn không phải là được rồi sao?”

Bà Tiết: “Hộ khẩu cũng không dễ chuyển như vậy đâu.”

Bản thân bà Tiết là từ nông thôn vào thành phố, có suy nghĩ ăn sâu bén rễ cho rằng chuyển hộ tịch còn khó hơn lên trời, nếu không phải Tiết Minh Dực thăng chức thì bà ta cũng không có khả năng được theo và thành phố.

Bây giờ Tiết Minh Dực đang ở tỉnh thành, tổ chức không chuyển anh tới thủ đô, vậy anh không thể tới, anh không tới vậy bà ta với Tiểu Lĩnh phải làm sao?

Bà cụ phòng ba: “Vậy người sống còn có thể nhịn tiểu đến chết được sao?”

Tuy rằng bọn họ đều là những bà cụ hiếu thắng và có năng lực, chưa bao giờ không thể rời khỏi chồng và con trai, cháu trai được, nhưng bọn họ cũng có thể hiểu được tâm trạng của bà Tiết.

Người hoài cổ này sắp phải rời xa người nhà mà mình có tình cảm tốt, giống như đứa trẻ dứt sữa rời khỏi vòng tay mẹ, thậm chí còn khó chia lìa hơn.

Hai bà cụ bày mưu tính kế cho bà ta, bình thường tích lũy quan hệ nhân sinh là để làm gì? Không phải để dùng vào thời khắc mấu chốt hay sao?

Bọn họ kiến nghị chuyển Lâm Tô Diệp và hai đứa trẻ đến thủ đô.

Hộ khẩu của Tiết Minh Dực ở quân khu tỉnh, nhưng hộ khẩu của Lâm Tô Diệp có thể cân nhắc đến.

Bản thân Lâm Tô Diệp cũng có chút danh tiếng nhỏ trong giới họa sĩ, không phải cô xuất bản truyện tranh, vẽ liên hoàn họa hay sao? Không phải cô từng hợp tác với nhà xuất bản Văn học nhi đồng ở thủ đô sao? Kêu nhà xuất bản điều hồ sơ và hộ khẩu của cô về thủ đô, có cái chức treo ở nhà xuất bản hoặc học viện mỹ thuật trung ương, cô cũng có việc để làm, hộ khẩu và công việc cũng có thể giải quyết.

Vấn đề của cô đã được giải quyết, vậy của Tiểu Lĩnh và Toa Toa cũng không thành vấn đề, đi theo mẹ có thể qua đây.

Về phần bà Tiết lại càng không có vấn đề hơn, hộ khẩu của bà ta theo đám trẻ hoàn toàn có thể lý giải được.

Bà Cố: “Đây không phải chuyện to tát gì, cứ kêu Nguyên Hoành đi làm, nó quen nhiều người lắm.”

Ba bà cụ bàn bạc ổn thỏa lại gọi điện cho Cố Nguyên Hoành ở đại học Bắc Kinh.

Sau khi Cố Nguyên Hoành nhận điện thoại đã thuận miệng đồng ý ngay, giúp nhà Tiết Minh Dực thì có gì mà phải cân nhắc đâu? Đừng nói là chuyện đơn giản như vậy, có rắc rối hơn thì anh ta cũng giúp được.

Đối với người bình thường mà nói điều động công tác rất khó, nhưng chỉ cần có bản lĩnh khiến đơn vị dùng người chấp nhận, vậy chuyển hộ khẩu lại rất dễ.

Lâm Tô Diệp có năng lực, đã từng xuất bản truyện tranh.

Bản thân Tiểu Lĩnh được các thủ trưởng ở bộ đội nhìn trúng, sau này muốn cậu bé tòng quân.

Toa Toa thông minh lanh lợi, là phát thanh viên nhỏ kể chuyện xưa trên đài truyền hình tỉnh, còn biểu diễn tiết mục ca hát nhảy múa ở tổ kịch tỉnh, cô bé còn từng tham gia kịch nói của tổ kịch, chỉ cần nhà cô bé đồng ý, tổ kịch thủ đô rất bằng lòng thu nhận cô bé, còn cả kênh Loa Nhỏ cũng bằng lòng mời cô bé làm phát thanh viên.

Một gia đình chỉ có mỗi hộ khẩu của Tiết Minh Dực là không dễ điều động, trừ phi tổ chức điều công tác cho anh, bằng không anh chỉ có thể ở bộ đội ban đầu.

Bà Tiết khá là chê: “Chỉ có nó kéo chân chúng tôi.”

Cố Nguyên Hoành đã đồng ý nhưng lại nhanh nhẹn nắm bắt được vấn đề mấu chốt: “Các bà… đã bàn bạc với tham mưu Tiết và dì Lâm chưa ạ?”

Sao anh ta nghe cứ như mấy bà cụ tự mình quyết định chuyện này vậy nhỉ?

Lúc này bà Tiết mới lấy lại bình tĩnh, mình vẫn chưa nói với con dâu nữa!

Bà ta vội vàng cúp máy gọi điện cho Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân.

Hiện giờ hai người bọn họ đang họp ở bên quân khu thủ đô để tổng kết bài học và kinh nghiệm chiến tranh, cũng rất bận, phải mấy ngày mới về nhà một lần.

Nhận được điện thoại của bà Tiết, Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân nhân giờ ăn cơm về nhà một chuyến.

Vừa gặp mặt bà Tiết đã nói đến chuyện chuyển hộ khẩu.

Bình Luận (0)
Comment