Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1058 - Chương 1058. Phiên Ngoại 16

Chương 1058. Phiên ngoại 16 Chương 1058. Phiên ngoại 16

Chương 1058: Phiên ngoại 16

Hoắc Nham mỉm cười: “Cảm ơn.”

Bà cụ phòng ba nói: “Giống đám người Đại Quân, đều là mấy đứa trẻ rất tốt, sau này cũng phải qua lại thường xuyên đấy.”

Lâm Tô Diệp nghe nói cậu ta cũng họ Hoắc, không biết có quan hệ gì với bác sĩ Hoắc không, vừa hỏi mới biết vậy mà lại là cháu trong họ của bác sĩ Hoắc.

Bác sĩ Hoắc cũng là người thủ đô, là sau này học đại học y khoa được phân đến làm việc ở bệnh viện y tỉnh.

Lần này lại càng thân thiết hơn.

Nghe ý của Hoắc Nham thì nhà bọn họ vốn là thế gia trung y, bác sĩ Hoắc rất có thiên phú y học nhưng ông ta cảm thấy trung y không thể giải quyết toàn bộ vấn đề nên đặc biệt chạy đi học tây y, làm một bác sĩ phẫu thuật chính của khoa ngoại.

Nói chuyện một lúc, Cố Nguyên Trinh chủ động giải vây: “Bà nội, Hoắc Nham là cháu mời tới để làm giáo viên dạy guitar cho đám người Tiểu Lĩnh mà.”

Nhóm phụ nữ lập tức khen ngợi liên tiếp: “Ôi chao, Hoắc Nham còn biết đánh guitar sao? Thật giỏi quá trời!”

“Đứa trẻ này thật lắm tài nhiều nghệ!”

“Mau đánh một bài cho mọi người nghe thử đi.” Các bà mẹ nhà họ Cố tới tấp mời Hoắc Nham đánh một bài.

“Chúng ta muốn nghe bài Trên Đồng Ruộng Của Hy Vọng!”

Bài hát này ra đời sau hội nghị toàn quốc lần thứ ba của ban chấp hành trung ương khóa XI năm ngoái, sau khi ra mắt đã nổi tiếng khắp cả nước, thường xuyên được phát trên đài phát thanh, người lớn trẻ nhỏ cũng thích ngâm nga vài câu bên miệng.

Nghe bọn họ nói là Trên Đồng Ruộng Của Hy Vọng, Toa Toa lập tức kéo Lục Tiêu Tiêu qua.

Tuy rằng đã là cuối thu nhưng hai bé gái vẫn mặc váy xinh đẹp, bên ngoài khoác áo hở cổ lông cừu.

Hai đứa trẻ tuổi tác ngang nhau, chiều cao cũng tương tự, lớn lên đều trắng trẻo xinh xắn, lập tức giành lấy toàn bộ sự chú ý của mọi người.

Toa Toa hoạt bát và tinh nghịch hơn một chút, Lục Tiêu Tiêu thì lại trong đáng yêu lộ ra vẻ ngây thơ hồn nhiên.

Thiếu niên sạch sẽ thanh tú ngồi ở đó yên tĩnh gảy đàn, không hề có một chút động tác làm màu nào cả, điềm tĩnh thản nhiên, mang tới cho người một loại cảm giác của năm tháng tĩnh lặng.

Lại thêm hai bé gái xinh xắn ngọt ngào ca hát nhảy múa, khiến mấy bà cụ đều vui không khép được mồm.

Bọn họ nói: “Này, ban nhạc gì đó của các cháu cũng mau mở đi, sau này còn biểu diễn tiết mục cho các bà xem, mua vui cho các bà nữa.”

Các bà cụ đều thích nghe hát hí khúc, cũng thích nhìn mấy đứa trẻ xinh xắn biểu diễn tiết mục.

Trong nhà có vài đứa nhỏ đáng yêu hoạt bát ra vào, người già cũng cảm thấy mình càng sống càng trẻ ra, không cảm thấy già đi chút nào cả.

Cố Nguyên Trinh giới thiệu Hoắc Nham với bốn người Tiểu Lĩnh, kêu bọn trẻ theo cậu ta học guitar, Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu cũng đi qua học theo.

Hoắc Nham nhận ra bốn người Đại Quân, hôm qua bọn trẻ đã giúp cậu ta giữ trật tự nên có ấn tượng.

Tiểu Lĩnh: “Anh Hoắc Nham, anh thật lợi hại, trẻ tuổi như vậy đã biết…” Cậu bé khua tay múa chân: “Châm cứu!”

Lam Hải Quân nổi lên hứng thú bảo: “Toa Toa cũng biết tiêm.”

Toa Toa lại có hơi ngại ngùng: “Đó là em chơi thôi!”

Bọn trẻ ra sức khen cậu ta khiến gương mặt trắng trẻo của Hoắc Nham hơi đỏ lên: “Không có gì lợi hại, chỉ là học từ nhỏ mà thôi, các em học từ bây giờ, vài năm sau cũng sẽ biết.”

Mấy người Tiểu Lĩnh lập tức lắc đầu: “Không được đâu.”

Bọn trẻ cũng không muốn làm bác sĩ.

Toa Toa nói muốn học guitar.

Trước đó mấy người Tiểu Lĩnh gom tiền mua được hai cây guitar, một cây bốn mươi hai đồng, ở thời đại này mà nói cũng khá là đắt, nhưng tiền tiêu vặt của bọn trẻ nhiều, hơn nữa bạn bè vui lòng ủng hộ tài chính cũng nhiều cho nên mua được khá dễ.

Hoắc Nham không vội dạy mà thử âm sắc cho tụi trẻ trước, lại điều chỉnh dây, dạy tụi trẻ nhận biết guitar, làm sao để bảo dưỡng và chỉnh dây đàn…

Đợi sau khi bọn trẻ hiểu hết những kiến thức cơ bản này rồi, cậu ta mới bắt đầu giảng kỹ thuật dùng ngón đơn giản cho bọn trẻ, dạy bọn trẻ nhìn nhạc phổ thế nào.

Việc nhìn nhạc phổ này Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu lợi hại hơn các bé trai, Toa Toa từng học theo người ta ở đoàn kịch và đoàn văn công, Lục Tiêu Tiêu thì lại học vài ngày đánh đàn điện tử.

Trong bốn bé trai, bản thân Đại Quân không có hứng thú với ca hát nhưng thật ra giọng của cậu bé khá dễ nghe, rất thích hợp để hát, cũng coi là loại có thành tích không tồi ở tiết âm nhạc đó. Nếu có nhiệm vụ phải ca hát nhảy múa cũng có thể hoàn thành một cách khá tốt. Nhưng tính cách của cậu bé kín đáo không thích hát hò, không giống Tiểu Lĩnh và Lam Hải Quân luôn có thôi thúc biểu đạt ra ngoài nhiều như thế.

Bình Luận (0)
Comment