Chương 1059: Phiên ngoại 17
Tiểu Lĩnh thì lại tiếp cận phương diện ca hát và nhảy múa này với Toa Toa, có chút thiên phú như vậy, Lam Hải Quân và Lục Yến Sanh thì lại thấy thú vị, dù sao ban nhạc cũng là thứ hiếm lạ, rất khác biệt, rất phong cách, rất ngầu.
Niềm vui của trẻ con luôn rộng lớn như thế, đặc biệt là mấy đứa trẻ dồi dào sức sống lại thông minh như tụi nhỏ, không những thích đánh bóng rổ, đá bóng, mà còn thích trượt băng, bơi lội, còn muốn huấn luyện đánh nhau, sau khi hiểu một chút về ban nhạc và nhạc rock, bọn trẻ cũng sẽ sinh ra hứng thú sâu đậm.
Ngược lại Đại Quân cũng vui lòng học guitar, nhạc cụ này hoàn toàn không cần nhảy tưng tưng như Tiểu Lĩnh nói đó mà có thể ôm rồi gảy một cách yên tĩnh, thậm chí càng thích hợp gảy yên tĩnh hơn.
Người bình thường học guitar cũng phải một tuần mới có thể học thành thạo được, nhưng mấy đứa trẻ theo Hoắc Nham học một buổi chiều đều đã nắm chắc kỹ thuật cơ bản.
Về phần có thành thạo hay không vậy phải xem năng lực hành động của mỗi người, đánh có hay hay không cũng phải xem cảm giác âm nhạc và năng lực nhớ nhạc phổ đã.
Đợi buổi chiều Hoắc Nham tạm biệt, sáu đứa trẻ bao gồm cả Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu đều đã học được hết.
Hoắc Nham cười nói: “Các em đều rất giỏi, học biết rồi sau này phải cố gắng luyện tập, đánh đàn nhiều hơn mới được.”
Toa Toa: “Anh Hoắc Nham, sau này anh tới nhà em chơi có được không?”
Anh Hoắc Nham lớn lên đẹp trai, học giỏi còn biết đánh đàn.
Hoắc Nham nở nụ cười: “Nếu có thời gian anh sẽ tới thăm.”
Trước đây anh ta nghe Cố Nguyên Trinh nói dạy mấy đứa trẻ đánh đàn guitar cũng không nghĩ nhiều gì, cho rằng chỉ là trẻ con bình thường, kết quả vừa tiếp xúc mới phát hiện ra mấy đứa trẻ này không có ai tầm thường hết.
Đặc biệt là bạn học Tiết Viễn Chinh, đây không phải là thiếu niên thiên tài của đại học Bắc Kinh đã từng được đài truyền hình và báo chí đưa tin hay sao?
Mấy đứa trẻ khác cũng rất xuất sắc, nhất là bạn nhỏ tên Toa Toa này không những có thể hát và múa, mà còn rất có thiên phú biểu diễn.
Buổi tối về nhà, em gái họ cầm một quyển chuyện xưa chạy bịch bịch tới đây: “Anh, anh ơi, mau đọc truyện cho em đi, em mới cướp được quyển mới này.”
Đây là một quyển truyện tranh màu khác với truyện tranh thiếu nhi mà Hoắc Nham từng đọc lúc nhỏ, nét vẽ trong sáng rõ ràng, truyện xưa ấm áp chấn động lòng người, không những trẻ con thích mà người lớn cũng vui lòng thưởng thức.
Cậu ta liếc mắt nhìn thấy ký tên tác giả trên trang bìa: Lâm Tô Diệp và Tiết Khai Nhan.
Lâm Tô Diệp? Cậu ta có nghe Cố Nguyên Trinh nói vài lần rằng cô chính là mẹ của Tiết Viễn Chinh, tự học mỹ thuật.
Vậy Tiết Khai Nhan chắc hẳn chính là cô bé nhỏ tên Toa Toa đó.
Có một giáo viên dịu dàng và kiên nhẫn như Hoắc Nham, mấy người Tiểu Lĩnh học đánh guitar có sự tiến bộ rất nhanh.
Còn nữa, Đại Quân cũng giúp sửa radio nên bọn họ có thể thu được một vài kênh ở Hồng Kong thậm chí là ở nước ngoài, không những nghe được tiết mục của BBC mà còn có một vài kênh đọc sách và ca hát nữa.
Bọn trẻ nghe được [Vịnh Bành Hồ của bà ngoại] [Ngọt như mật] [Buổi tối ở ngoại ô Mát-xcơ-va] [Câu chuyện về thành phố nhỏ] và một vài bài hát nước ngoài nữa.
Hoắc Nham dạy bọn trẻ ghi nhớ bài hát nghe được, lại dịch nhạc phổ của người ta ra là có thể đánh theo.
Đương nhiên trước mắt mấy người Tiểu Lĩnh không có bản lĩnh đó nên chỉ có thể kêu Hoắc Nham giúp.
Hoắc Nham giúp chép lại nhạc phổ từ mấy bài hát mà bọn họ đã thỏa thuận trước, để bọn họ dựa theo đó luyện tập guitar.
Mấy người Tiểu Lĩnh quyết định nhất định sẽ biểu diễn bốn đến năm bài như [Ngọt như mật] [Câu chuyện về thành phố nhỏ] [Về nhà mẹ]…
Trước hôn lễ ngoại trừ Đại Quân ra thì mấy người Tiểu Lĩnh đều tranh thủ thời gian luyện tập, hy vọng có thể cho Tần Kiến Dân và Cố Ngưng một ký ức hôn lễ khác hẳn.
Sau khi Đại Quân nhớ nhạc phổ lại làm quen hai lần là xong, hoàn toàn không cần tốn thời gian luyện tập thêm.
Ngày quốc khách bọn trẻ tham quan đại duyệt binh, sau đó lại bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của Tần Kiến Dân và Cố Ngưng.
Bộ đội cho hai người nghỉ phép, mà Tiết Minh Dực vì tham gia đại duyệt binh quốc khánh cũng được nghỉ vài ngày, vừa vặn tham gia hôn lễ của bọn họ.
Ban nhạc Anh Em cuối cùng cũng biến thành ban nhạc Anh Chị Em, tuyển thêm Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu.