Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1060 - Chương 1060. Phiên Ngoại 18

Chương 1060. Phiên ngoại 18 Chương 1060. Phiên ngoại 18

Chương 1060: Phiên ngoại 18

Hát chính là Tiết Vân Lĩnh và Tiết Khai Nhan.

Tay chơi guitar là Tiết Viễn Chinh và Lục Yến Sanh, còn có một Hoắc Nham hỗ trợ nữa.

Lam Hải Quân bị bọn họ điều chỉnh thành tay trống, ngồi gõ trống!

Trống là đám người Tiết Vân Lĩnh đi mượn ở đội nghệ thuật đường phố, nói như vậy mới có khí thế!

Lục Tiêu Tiêu thì… gõ chập cheng…

Tiết Vân Lĩnh và Lam Hải Quân nói như thế càng sôi động hơn.

Vì thế ban nhạc gánh hát rong kết hợp giữa thành phố và nông thôn đã thành lập!

Người tới tham gia hôn lễ nhìn thấy cảnh này trực tiếp cười nghiêng ngả, tới tấp cổ vũ bọn trẻ, khen màn biểu diễn rất hay, tranh thủ sớm ngày nổi khắp toàn quốc!

Tần Kiến Dân và Cố Ngưng đều sợ phiền phức, không thích nổi bật, bọn họ hy vọng hôn lễ có thể khiêm tốn một chút.

Hôn lễ không cần long trọng, mời bạn bè người thân có quan hệ tốt tới tụ tập, náo nhiệt, đủ để nhớ lâu là được.

Cha mẹ của Tần Kiến Dân mất sớm, quê nhà quá xa, nhóm người thân cũng không có khả năng tới, nên gia đình Tiết Minh Dực làm người nhà của anh ta.

Đám người Lâm Tô Diệp chuyển tới kinh thành thuê một ngôi nhà, là căn bên cạnh nhà của Cố Mạnh Chiêu. Lâm Tô Diệp và bà Tiết đặc biệt để lại một phòng cho Tần Kiến Dân kết hôn sử dụng.

Nhà bên này cách nhà Cố Ngưng không xa, cho nên đón dâu và đưa dâu cũng gộp hai thành một, mọi người sáp lại cùng náo nhiệt.

Có Cố Nguyên Hoành, Cố Nguyên Trinh và mấy chiến hữu trẻ tuổi của Tần Kiến Dân, còn có những người trẻ tuổi thích náo nhiệt khác nữa, buổi hôn lễ diễn ra vô cùng vui vẻ.

Cố Bảo Nghi và mấy người trẻ tuổi mỗi người cầm một chai rượu Phượng Tường, muốn cô dâu uống còn muốn chú rể uống, không chuốc say thì bọn họ đừng hòng được nghỉ.

Cố Bảo Nghi: “Cô út, ngày vui cô cũng phải uống nhiều một chút, không thể mất hứng được.”

Cố Ngưng uống rượu vào hai gò má đỏ như ráng chiều, phất tay đáp: “Cô thật sự không uống nổi nữa rồi.”

Cố Bảo Nghi kéo cổ tay cô ta, nói với vẻ chua chát: “Cô út, cô không uống vậy lại có lỗi với hôn lễ của mình quá, lẽ nào cô không vui?”

Kêu cô giúp nói vun vào, ngược lại cô thật không khách sáo, nói mình thành cô dâu luôn.

Tần Kiến Dân bị mấy người trẻ tuổi vây quanh chuốc rượu, tuy rằng tửu lượng của anh ta lớn nhưng cũng không chống đỡ được sự dày vò như thế. Anh ta tách khỏi đám người, vẫy tay với mấy chiến hữu có quan hệ tốt như Tiết Minh Dực, Lục Đông Thành và vài người khác, kêu bọn họ giúp.

Cố Bảo Nghi lại cười nói: “Tham mưu Tần, tham mưu Tiết và tham mưu Lục là người đã kết hôn, không thể làm phù rể cũng không thể đỡ rượu cho chú được đâu.”

Tửu lượng của Tiết Minh Dực tốt nhưng lại không thể giúp uống rượu thay Tần Kiến Dân.

Tần Kiến Dân nở nụ cười nhưng cũng không chịu uống thêm nữa, ngày vui lớn chuốc anh ta say thì còn động phòng thế nào được, anh ta cũng không ngốc!

Cố Bảo Nghi kéo Cố Ngưng tới uống: “Cô út.”

Tần Kiến Dân hơi nhíu mày, anh ta thấy Cố Ngưng đã uống đến mức hai mắt rời rạc, uống thêm nữa chỉ sợ sẽ say xỉu mấy.

Một cánh tay của anh ta với tới cướp người từ trong tay Cố Bảo Nghi kéo vào trong lòng mình, ôm eo Cố Ngưng, nhéo nhẹ vào gò má cô ta, thấp giọng bảo: “A Ngưng, em không thể uống say đâu đấy.”

Cố Ngưng dựa lên vai anh ta, hàng mi vừa dài vừa rậm chớp vài cái, nâng mắt lên cười với anh ta: “Tần Kiến Dân, để em uống, em… rất vui.”

Nhìn vào đôi mắt tràn đầy tình ý của cô ta, Tần Kiến Dân cũng nhộn nhạo trong lòng, nhưng kiên quyết không cho cô ta uống tiếp nữa.

Còn uống nữa đêm tân hôn sẽ xôi hỏng bỏng không mất.

Cố Bảo Nghi lại kéo chặt Cố Ngưng không chịu buông, nửa làm nũng vừa chèn ép đòi cô út uống rượu.

Cô ta quay đầu lớn tiếng nói: “Mọi người có muốn biết cô út cháu và tham mưu Tần ở bên nhau thế nào không? Rõ ràng trước khi xuống biên giới hai người bọn họ còn tránh nhau, sao trở về đã kết hôn rồi?”

Có người vỗ tay ồn ào, đòi nghe hai người kể lại tình sử.

Kể lại tình sử ai theo đuổi ai trước, động lòng thế nào, phát triển thế nào, đây đều là tiết mục cần thiết lúc náo động phòng.

Trừ cái này ra còn có trò chơi gặm táo thúc đẩy tình cảm nam nữ phát triển.

Nhưng gặm táo gì đó, Cố Bảo Nghi lại không chịu cho bọn họ làm, cô ta muốn biết hai người ở bên nhau thế nào hơn!

Tần Kiến Dân liếc mắt nhìn cô ta, cô gái nhỏ này có hơi bốc đồng quá.

Anh ta muốn ôm Cố Ngưng đi nghỉ ngơi nhưng lại bị mấy người trẻ tuổi chặn lại.

Bọn họ cười ha ha kêu Tần Kiến Dân kể kinh nghiệm yêu đương: “Tham mưu Tần, mau truyền thụ kinh nghiệm đi chứ.”

Bình Luận (0)
Comment