Chương 1063: Phiên ngoại 21
Đại Quân bận lên lớp đi học nên Tiểu Lĩnh chỉ đành vừa làm hát chính vừa đánh guitar.
Cái khác không nói nhưng bọn họ thật sự có tới nhà thân thích cổ vũ vài lần, cho dù là thế nào cũng luôn khiến hôn lễ và tiệc mừng thọ trở nên hoàn toàn mới mẻ, bọn trẻ cũng kiếm được tiền tiêu vặt.
Cuối cùng bọn trẻ vẫn nghe đề nghị của Hoắc Nham và Lâm Tô Diệp, không cần mấy thứ như chiêng trống, chũm chọe và kèn Xô na này, chỉ cần guitar là được, tốt nhất là thêm đàn điện tử.
Sau khi nghe theo kiến nghị của mọi người, ban nhạc của bọn trẻ trở nên cao cấp hẳn, mang theo một loại khí chất trong veo của thiếu niên thiếu nữ đặc biệt.
Thiếu niên thì thanh xuân hoạt bát, tuấn tú vô địch, hai bé gái lớn lên ngọt ngào xinh xắn, mềm mại đáng yêu, lập tức nổi khắp toàn thành phố.
Không những trường tiểu học của bọn trẻ mà ngay cả trường cấp hai cấp ba gần đó cũng bắt đầu tranh nhau bắt chước.
Giống như chơi trò chơi, chép ca từ, dán hình ngôi sao lên giấy, lan truyền đi nhanh đến chóng mặt.
Một đồn mười, rất nhanh, trường tiểu học trong toàn thành đã bắt đầu tự tổ chức các nhóm ca xướng thú vị.
Nhưng tổ hợp ưa nhìn và dễ nghe như thế lại chỉ có mỗi ban nhạc Anh Chị Em của Tiểu Lĩnh.
Sau khi bọn trẻ tan học sẽ ở vườn trường hoặc phòng nhạc của trường học để luyện tập, chỉ là học sinh trong trường và người ngoài trường đều thích chạy tới vây xem.
Lúc này giai điệu không cần hoa mỹ bao nhiêu, không cần kỹ thuật màu mẽ cỡ nào, càng không cần nhạc cụ hoành tráng gì, chỉ một chiếc guitar và một giọng hát dễ nghe là đủ trở thành tiêu điểm rồi.
Lâm Tô Diệp cho phép bọn trẻ chơi, cho dù ban nhạc hay là gánh hát rong thì cô cũng không phản đối, nhưng không cho phép bọn trẻ hát mấy bài đau lòng buồn bã gì đó, tuổi còn nhỏ gào hỏng cổ họng cũng phiền phức lắm.
Càng không cho phép dẫn Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu đi hát ca khúc tình yêu yêu đến chết đi sống lại gì.
Sự băn khoăn của Lâm Tô Diệp không chỉ xuất phát từ giấc mơ của mình mà còn có biểu hiện trong hiện thực của đám trẻ, Toa Toa trường thành sớm, đọc nhiều sách, tiếp xúc với nhiều người lại biết bịa chuyện xưa, còn nhỏ nhưng hiểu rất nhiều.
Trong mơ Toa Toa mười bốn mười lăm tuổi đã biết thích bé trai, còn đặc biệt thích “loại đàn ông xấu” đó, tướng mạo tuấn tú, khí chất khác biệt, tính cách kiêu ngạo bướng bỉnh, lại thêm trong xương cốt có vài phần tà khí và tàn nhẫn, bằng không cô bé cũng sẽ không dây dưa với Cố Nguyên Trinh sâu như thế.
Bây giờ cô vẫn luôn dành cho Toa Toa đủ sự quan tâm yêu mến, hy vọng cô bé sẽ không thích loại đàn ông tà khí, phóng túng và ngang ngược đó nữa.
Bài hát tình cảm dễ khiến trẻ con chớm yêu cho nên cô phải cảnh cáo Tiểu Lĩnh.
Tuy rằng ở tuổi này Tiểu Lĩnh đã bắt đầu bước vào thời kỳ thanh xuân nhưng vẫn khá đơn thuần, không thích chơi với bạn nữ cùng tuổi, cảm thấy bản thân có khí thế dương cương đàn ông của mình.
Cậu bé thích những bài hát nhiệt huyết, náo nhiệt, ngược lại không quan tâm mấy bài tình yêu được gọi là điệu nhạc đồi trụy đó cho lắm.
Đối với mấy người bọn trẻ mà nói, anh em còn ngầu hơn tình yêu nhiều.
Lâm Tô Diệp cũng hơi yên tâm rồi.
Chớp mắt đã đến tháng đông chí, cô út sinh một bé gái đáng yêu.
Vốn Cố Mạnh Chiêu và cô út muốn kêu bà Tiết đặt tên cúng cơm, cha Cố và mẹ Cố đặt tên thật, kết quả bọn họ đều cho Đại Quân, Tiểu Lĩnh và Toa Toa giúp đặt tên.
Lúc đứa trẻ được đầy tháng, Tiết Minh Dực cũng bớt thời gian tới tham gia tiệc đầy tháng.
Mấy đứa trẻ Đại Quân đặt cho bé gái một cái tên là Cố Tiết Doanh, tên cúng cơm là Doanh Doanh.
Cha Cố và mẹ Cố bận công việc nên không thể tới tham gia, hai người bọn họ còn mời một người giúp việc đặc biệt tới giúp đỡ bà Tiết.
Bà Tiết vốn còn khoe tài, cảm thấy con trai là sĩ quan, con gái là cán bộ cục cảnh sát, bà ta cũng không thể mời giúp việc tới vì sợ ảnh hưởng không tốt.
Kết quả đứa trẻ này dễ chăm như vậy chắc?
Cho dù bà ta cảm thấy Đại Quân và Tiểu Lĩnh dễ chăm nhưng lúc ấy bà ta vẫn còn trẻ, còn bây giờ không thể so được với năm đó nữa, bà ta cũng không thức khuya nổi.
Còn nữa, Lâm Tô Diệp phải tới nhà xuất bản và học viện mỹ thuật đi làm, Đại Quân thì ở trường, Tiểu Lĩnh và Toa Toa còn phải đi học, bà ta còn phải phụ trách nấu cơm nữa.
Cuối cùng bà ta cũng không thể không thỏa hiệp cho người giúp việc tới nhà ở, đợi Doanh Doanh lớn hơn một chút rồi nói sau.