Chương 1064: Phiên ngoại 22
Cũng may mẹ Cố cho nhiều tiền nên người giúp việc cũng hết lòng hết sức, không giống như Lâm Uyển Tinh tìm người giúp việc chật vật đến thế.
Bà Tiết lại cảm thấy mình bị Lâm Uyển Tinh làm cho hiểu lầm, còn tưởng người giúp việc rất khó tìm, người giúp việc rất khó hầu hạ chứ, kết quả cũng không có chuyện như thế.
Cũng tùy người!
Đợi cô út hết ở cữ cũng là nghỉ đông.
Lâm Tô Diệp dẫn cả gia đình về tỉnh thành và quê nhà đón năm mới, Tiết Minh Dực cũng sắp xếp thời gian ổn thỏa về đón tết cùng mọi người.
Qua tết nguyên tiêu, bọn họ về thủ đô.
Trong hai tháng, cô út nhận được nhiệm vụ mới ở trường đại học công an, mời cô ấy vừa tham gia lớp học văn hóa vừa làm sĩ quan huấn luyện các sinh viên mới ở đại học công an.
Cố Nguyên Trinh cũng rơi vào tay cô ấy.
Cố Nguyên Trinh từng nghĩ thi vào đại học công an sẽ được làm cán bộ, làm cấp trên của Tiết Minh Dực, khiến Lâm Tô Diệp phải nhìn sắc mặt của mình…
Cậu ta không thể không tiếp tục liều mạng cố gắng, tuyệt đối không thể bị đám người Lâm Tô Diệp coi thường được!
…
Những năm tám mươi, ban nhạc Anh Chị Em nổi tiếng khắp các trường tiểu học trong thành phố, thu hút hết tốp người này đến tốp người khác bắt chước làm theo.
Nhưng bọn họ cũng không thể so được với đám người Tiểu Lĩnh, người hát hay thì lại không có giá trị nhan sắc cao bằng bọn trẻ, người có giá trị nhan sắc không tồi lại không hát hay bằng bọn trẻ, cho dù lớn lên tốt hát cũng không tồi nhưng lại không nhảy giỏi bằng Tiểu Lĩnh và Toa Toa, càng không biết kéo bầu không khí như Tiểu Lĩnh.
Cho dù là hội thể thao trường học hay là mấy ngày lễ như quốc khánh, tết thiếu nhi, ban nhạc Anh Chị Em đều là tổ hợp được chào đón nhất, ngay cả ngày cuối tuần bình thường bọn trẻ ở trường học luyện tập biểu diễn cũng thu hút đầy người vây xem.
Mọi người đều trông mong ban nhạc Anh Chị Em có thể mãi luôn phát triển, biểu diễn ở các sân khấu trường tiểu học, cấp hai và sau này chính là nhà hát, bọn họ đều bằng lòng chi tiền đi cổ vũ!
Cho dù là bây giờ bọn họ cũng chịu bỏ tiền đi cổ động rồi.
Đáng tiếc, tháng chạp năm ngoái ban nhạc này tuyên bố không còn biểu diễn công khai nữa mà giải tán!
Không chỉ các bạn học tiếc nuối và rất nhiều giáo viên cũng khó hiểu.
Mấy đứa trẻ chơi vui biết bao, hoạt bát đáng yêu, hát tốt nhảy giỏi, có thể mang tới niềm vui vô tận cho mọi người.
Nói một cách không khách sáo thì một năm này rất nhiều niềm vui của bọn họ đều nhận được từ ban nhạc Anh Chị Em này.
Công việc không hài lòng, gia đình không như ý, tình cảm vợ chồng sứt mẻ, con cái không nghe lời, hàng xóm trở mặt, cho dù là chuyện có rắc rối cỡ nào chỉ cần chạy đi xem một màn biểu diễn của ban nhạc Anh Chị Em thì niềm vui cũng sẽ lập tức trở về, mãi mãi được làm bạn cùng niềm vui.
Bọn họ không những hát hò nhảy múa mà Tiết Khai Nhan còn biết kể chuyện xưa, Tiết Vân Lĩnh còn có thể kể chuyện cười.
Rõ ràng cậu bé lớn lên vô cùng tuấn tú nhưng không biết tại sao chỉ cần cậu bé vừa nhoẻn miệng cười, đôi mày hơi nhướn lên, còn chưa đợi lên tiếng mọi người đã cười theo cậu bé rồi.
Niềm vui đó thật sự khiến người ta khó mà quên được! Cho dù sau này có đủ loại ban nhạc, tấu nói, tiểu phẩm mọc lên như nấm sau mưa, nhưng có vài người vẫn nhớ đến mấy đứa trẻ xinh xắn và đáng yêu đó.
Bọn trẻ cũng là tiên phong của ban nhạc của quốc dân!
Mọi người đều tò mò tại sao bọn trẻ không biểu diễn nữa, là tình bạn của đám trẻ rạn nứt sao? Hay là ra ngoài đi học? Hay là trong nhà có chuyện gì?
Mọi người nhao nhao suy đoán chắc là Tiết Vân Lĩnh và Tiết Khai Nhan có chuyện vì hai người là linh hồn và là nhân vật trung tâm của ban nhạc Anh Chị Em, những người khác cũng không phải không thể thay thế, chỉ là hai người này thiếu một lại không được.
Nhưng trên thực tế nguyên nhân ban nhạc giải tán cũng không phải do Toa Toa và Tiểu Lĩnh có chuyện, cũng không phải Lục Yến Sanh và Lục Tiêu Tiêu mà là Lam Hải Quân.
Lam Hải Quân từ nhỏ đã cùng bà ngoại sống nương tựa lẫn nhau, có cha mẹ hay không có cha mẹ cũng không có sự khác biệt lớn thế nào.
Tình cảm giữa cậu bé và bà ngoại vô cùng sâu đậm, nhưng mùa đông năm nay cơ thể của bà ngoại đột nhiên không khỏe.
Rõ ràng bọn họ theo nhà họ Tiết chuyển tới thủ đô mỗi ngày đều sống vô cùng vui vẻ, không biết tại sao đột nhiên bà ngoại Lam lại bệnh nặng nữa.
Dùng lời của chính bà ngoại Lam thì vốn ba năm trước bà ta đã nên chết rồi, chỉ là vẫn luôn không yên tâm về Lam Hải Quân.
Bà ta không thể nói với người khác là mình hổ thẹn với đứa trẻ.