Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1074 - Chương 1074. Phiên Ngoại 32

Chương 1074. Phiên ngoại 32 Chương 1074. Phiên ngoại 32

Chương 1074: Phiên ngoại 32

Cố Nguyên Trinh lớn lên cao lớn thẳng tắp, vô cùng tuấn tú, nhưng không biết tại sao trời sinh lại mang theo một luồng sát khí.

Có lẽ vì anh ta vẫn luôn phụ trách án hình sự trinh sát, phải tiếp xúc với một vài tội phạm hình sự nghiêm trọng, hoặc có lẽ vì trong xương cốt anh ta trời sinh đã mang theo lệ khí.

Tóm lại là mỗi khi anh ta không cười trông có hơi nghiêm túc, không giận tự uy, đó là một loại lạnh lùng hung hãn, mâu thuẫn nhưng lại bắt mắt.

Nói thế này đi, nếu anh ta không phải công an, bạn học của Toa Toa nói anh ta chắc chắn là phần tử xã hội đen, trông vẻ mặt tự mang theo hung ác.

Đương nhiên Toa Toa không phải vì anh ta dữ mà sợ anh ta.

Làm sao cô bé có thể sợ một người đàn ông lớn lên hung dữ được?

Cô bé sợ là ánh mắt anh ta khi nhìn cô bé và lúc anh ta tiếp xúc, trong lòng cô bé lại sinh ra một loại hoảng loạn không rõ đó.

Tại sao lại như thế, cô bé cũng không hiểu.

Có lẽ vì Cố Nguyên Trinh hung dữ, lạnh lùng và không nhiệt tình với mọi người, nhưng lại vô cùng dịu dàng đối với cô bé.

Loại dịu dàng đó dường như đã gánh vác gì đó.

Lục Tiêu Tiêu lặng lẽ phân tích có phải vì anh ta thích Toa Toa không, nhưng Toa Toa lại cảm thấy không có khả năng.

Anh ta lớn hơn mình mười tuổi lận.

Có khả năng vì lúc nhỏ anh ta từng cứu cô bé cho nên mới vô cùng tốt với cô bé.

Bọn họ thuận đường đi đến lớp mười đón Lục Tiêu Tiêu.

Thành tích của Lục Tiêu Tiêu bình thường, có thể thi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm gần nhà này cũng đã dùng hết sức chín trâu hai hổ rồi, đó vẫn là vì trong phạm vi trường học cộng thêm sở trường hội họa của cô bé vào, bằng không hoàn toàn không thể vào được.

Nhìn thấy Cố Nguyên Trinh đến đón bọn họ, Lục Tiêu Tiêu giật mình: “Anh Nguyên Trinh, sao anh lại tới đón bọn em, anh không bận sao?”

Cố Nguyên Trinh: “Bận, bớt thời gian.”

Lục Tiêu Tiêu có hơi sợ anh ta, rõ ràng nhớ lúc nhỏ anh ta rất thích cười và rất ôn hòa, không biết tại sao mấy năm nay càng ngày càng nghiêm túc nữa.

Rất dọa người, cũng chỉ có Toa Toa không sợ anh ta.

Lục Tiêu Tiêu trốn sau người Toa Toa, cách Cố Nguyên Trinh xa một chút, còn kéo ống tay áo của Toa Toa nhỏ giọng lầm bầm: “Sao không phải là anh Viễn Chinh tới đón chúng ta thế?”

Sau khi Tiết Viễn Chinh vào đại học Bắc Kinh đã học liên thông lên thạc sĩ, vẫn luôn làm công tác nghiên cứu khoa học quân sự.

Hiện giờ tuổi còn trẻ đã bắt đầu dẫn sinh viên, đã lên quân hàm đại tá.

Lục Tiêu Tiêu ngưỡng mộ anh Viễn Chinh nhất, ngày nào cũng treo anh bên miệng.

Toa Toa: “Anh cả tớ phải ngày mai mới về nhà được, nhưng tối nay đám người anh hai hẳn có thể về đó.”

Năm đó Tiểu Lĩnh, Lam Hải Quân và Lục Yến Sanh cùng nhau thi đỗ vào trường quân đội, bọn trẻ vừa học kiến thức văn hóa vừa huấn luyện, ba năm đại học đó đã gia nhập vào đội bộ đội đặc chủng đầu tiên của quốc gia. Sau khi tốt nghiệp bọn trẻ đi lính ở bộ đội quân khu thủ đô, đồng thời phụ trách bảo vệ an toàn cho tổ nghiên cứu khoa học của đám người Tiết Viễn Chinh và làm công tác huấn luyện.

Hiện giờ bọn họ không những chấp hành nhiệm vụ trong nước mà còn chấp hành một vài nhiệm vụ bí mật.

Công việc rất bận nhưng phúc lợi và đãi ngộ rất tốt, mỗi năm còn có kỳ nghỉ ít nhất hai tháng.

Cố Nguyên Trinh lái xe Jeep tới, anh ta ra hiệu cho hai người lên xe.

Toa Toa không nhịn được mới hỏi anh ta: “Anh Nguyên Trinh, ngày mai anh Hoắc Nham không tới sao?”

Bàn tay nắm vô lăng của Cố Nguyên Trinh không khỏi căng lên, thản nhiên đáp: “Tiêu Tiêu thì quan tâm Viễn Chinh, em thì quan tâm Hoắc Nham.”

Hai má của Toa Toa hơi nóng lên: “Cũng không phải em quan tâm anh Hoắc Nham, em chỉ hỏi thôi mà.”

Cố Nguyên Trinh: “Mấy năm Hoắc Nham ra nước ngoài học chuyên sâu, em cũng không ít lần hỏi cậu ấy.”

Quan hệ giữa Lục Tiêu Tiêu và Toa Toa rất tốt, không thể nhìn người ta nói chị em tốt của mình được, cô bé kéo cánh tay của Toa Toa, dũng cảm phản bác Cố Nguyên Trinh: “Em cũng thường hỏi anh Hoắc Nham mà, anh ấy dạy bọn em đánh guitar, em… cũng rất thích anh ấy.”

Cô bé và Toa Toa là chị em tốt, hai người không có gì giấu nhau, lúc nhỏ thì thầm chuyện riêng, cô bé nói với Toa Toa mình thích anh Viễn Chinh, lớn lên muốn gả cho anh. Toa Toa thì nói mình thích anh Hoắc Nham, lớn lên cũng muốn gả cho anh.

Bình Luận (0)
Comment