Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1075 - Chương 1075. Phiên Ngoại 33

Chương 1075. Phiên ngoại 33 Chương 1075. Phiên ngoại 33

Chương 1075: Phiên ngoại 33

Nhưng bây giờ thật sự lớn lên rồi, bọn trẻ cũng không còn nói mấy lời ấu trĩ như thế nữa, trong lòng lại càng thích hơn.

Theo quan điểm của Lục Tiêu Tiêu, Cố Nguyên Trinh chắc chắn có mưu đồ với Toa Toa, bằng không anh ta già đầu rồi tại sao vẫn chưa có đối tượng?

Lục Tiêu Tiêu có hơi ngốc ở phương diện học hành, nhưng chuyện liên quan đến Toa Toa và Tiết Viễn Chinh thì cô bé lại không ngốc một chút nào cả, còn rất nhạy bén.

Lúc nhỏ cô bé muốn kêu Toa Toa lớn lên hãy gả cho anh trai của mình, làm chị dâu của mình, nhưng Toa Toa nói mình thích anh Hoắc Nham như thế, không thích người như Lục Yến Sanh, Lục Tiêu Tiêu lại cảm thấy anh Hoắc Nham cũng rất tốt, dịu dàng lại ưa nhìn.

Nếu là Cố Nguyên Trinh vậy còn chẳng bằng Lam Hải Quân đi cho rồi.

Hừ, dù sao Lục Tiêu Tiêu cũng không thích Cố Nguyên Trinh, anh ta thoạt nhìn có hơi dọa người, anh ta còn già như vậy nữa chứ!

Tuy rằng Hoắc Nham cũng lớn hơn bọn họ bảy, tám tuổi nhưng Lục Tiêu Tiêu không cảm thấy anh Hoắc Nham già, anh Hoắc Nham giống như anh Đại Quân, vừa dịu dàng vừa đáng yêu.

Cố Nguyên Trinh đưa Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu về nhà.

Hai năm trước Lâm Tô Diệp và Tiết Minh Dực bàn bạc với nhau gom tiền tiết kiệm trong nhà, cộng thêm một ít tiền mà Đại Quân, Tiểu Lĩnh và Toa Toa kiếm được mua hai căn nhà kề nhau ở bên này.

Nhà của nhà họ Tiết cách nhà họ Cố không tính là xa, bình thường có thể thường xuyên tới thăm.

Cố Nguyên Trinh vừa xuất hiện, bà nội và các bà thím bà cô đang nói chuyện với nhau lập tức kéo tới chặn anh ta hỏi này hỏi kia.

“Nguyên Trinh, cháu đã gần ba mươi rồi sao vẫn chưa kết hôn?”

“Là chưa tìm được hay là yêu cầu cao thế? Bà giới thiệu một đứa cho cháu nhé.”

“Người trẻ tuổi đừng chỉ lo làm việc, không kết hôn sinh con sớm một chút, sau này làm sao có sức lo cho sự nghiệp được?”

“Nhìn thủ trưởng Tiết người ta đi, chưa đến bốn mươi lăm mà đã con cháu đầy đàn, đứa nào cũng có tương lai, người trẻ tuổi các cháu phải học hỏi một chút đi.”

Cố Nguyên Trinh nhìn Toa Toa theo bản năng, nhưng cô gái nhỏ đã cầm cặp sách chạy đi cùng Lục Tiêu Tiêu mất rồi.

Anh ta không để ý đến mấy người phụ nữ tối ngày càm ràm này mà dựa người vào cửa xe lặng lẽ hút một điếu thuốc, sau đó lên xe.

Mẹ anh ta nhìn thấy mới gọi: “Con đi đâu đấy? Không về nhà ăn cơm sao?”

Cố Nguyên Trinh khởi động xe: “Tăng ca.”

Mọi người nhìn xe Jeep biến mất ở đầu đường lại nhao nhao gọi mẹ của Cố Nguyên Trinh: “Giới thiệu thêm vài người tới nhà cho nó chọn đi, lớn đầu rồi chứ còn nhỏ gì đâu, còn không kết hôn nữa là không được.”

Mẹ của Cố Nguyên Trinh thở dài một hơi: “Cháu nói không được mà, từ sau khi anh họ Nguyên Hoành của nó không chịu nghe gia đình sắp xếp, mấy đứa trẻ này đứa nào cũng rất có chính kiến hết.”

Cố Nguyên Hoành người ta không nghe theo sự sắp đặt của gia đình là vì người ta có kế hoạch tương lai, lấy một cô vợ có sự trợ giúp đối với sự nghiệp, bây giờ đã là trưởng phòng, thêm hai năm nữa có thể lên cục trưởng.

Còn Cố Nguyên Trinh cũng không phải không có người thích, tuy rằng trông hung dữ một chút nhưng cũng có năng lực, dáng người tốt, lớn lên đẹp, cục trưởng của bọn họ rất muốn gả con gái cho anh ta, đã tìm người thử thăm dò vài lần rồi, cô gái cũng chủ động tiếp cận anh ta nhưng anh ta lại thản nhiên từ chối.

Đứa trẻ hư này thật khiến bà ta tức chết đi được.

Bà ta bị ép đến sốt cả ruột còn anh ta thì không về nhà, hoặc là nói cả đời này cống hiến cho quốc gia rồi, không kết hôn nữa.

Từ lúc cải cách mở rộng cho tới nay, luôn có người trẻ tuổi ồn ào đòi ra nước ngoài, không sinh con, muốn độc thân, cũng khiến các bà cụ dị ứng không nhẹ, đổ lỗi con trai mình không muốn tìm đối tượng lên người xã hội.

Cố Nguyên Trinh không về đơn vị, anh ta đã tăng ca liên tiếp mười ngày rồi, vừa làm xong một vụ án lớn, gần đây có thể nghỉ ngơi một chút.

Anh ta vốn muốn đưa Toa Toa về nhà nhưng lại không muốn đụng mặt Lâm Tô Diệp.

Anh ta cũng không biết tại sao từ sau lần tới nhà họ Tiết ở tỉnh thành nói chuyện với Lâm Tô Diệp một lần vào năm mười lăm tuổi ấy, ánh mắt của cô đã như hình với bóng, thúc giục anh ta mọi lúc mọi nơi.

Không biết là anh ta chột dạ hay là cô cố tình nữa.

Bình Luận (0)
Comment