Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1076 - Chương 1076. Phiên Ngoại 34

Chương 1076. Phiên ngoại 34 Chương 1076. Phiên ngoại 34

Chương 1076: Phiên ngoại 34

Vài năm sau khi anh ta thi đỗ đại học công an, Lâm Tô Diệp đã không còn loại địch ý đó đối với anh ta nữa, quan hệ của hai người rất hòa hợp, mỗi lần gặp anh ta cô đều ôn hòa, cũng chủ động mời anh ta vào nhà chơi, quan tâm anh ta. Mỗi lần anh ta tới nhà họ Tiết, cô cũng nhiệt tình tiếp đón, rất dịu dàng và ôn hòa.

Nhưng từ khi Toa Toa trưởng thành hơn một chút, bắt đầu từ năm mười bốn tuổi anh ta đã thấp thoáng cảm giác được ánh mắt của Lâm Tô Diệp nhìn anh ta mang theo phòng bị.

Nếu là người khác anh ta sẽ chỉ khịt mũi coi thường, quay người rời đi cả đời không qua lại với nhau nữa, nhưng người này là Lâm Tô Diệp nên anh ta… không dám.

Rốt cuộc là không dám bất kính với cô hay là bị Toa Toa thu hút tầm nhìn nên có hơi chột dạ, tóm lại là anh ta có hơi sợ Lâm Tô Diệp.

Anh ta không cảm thấy mình biến thái, nhiều năm như thế anh ta một lòng với công việc, bắt người xấu, phá án, rất ít nghĩ đến phụ nữ, thậm chí ngay cả suy nghĩ tìm đối tượng cũng lười có luôn.

Anh ta thừa nhận cô gái nhỏ lớn lên xinh xắn, cho dù đặt ở đoàn kịch hay trong nhóm diễn viên đều là loại xinh đẹp vô cùng bắt mắt đó.

Anh ta cũng rất thích cô bé nhưng tuyệt đối không phải loại thích đó.

Anh ta cảm thấy mình thấp thoáng có một loại quan hệ đặc biệt với cô bé, rốt cuộc là gì thì anh ta không biết, có khả năng vì lúc nhỏ anh ta từng cứu cô bé nên vô cùng quan tâm cô bé chăng.

Dù sao anh ta cũng lớn hơn cô bé mười tuổi, không nên thích một cô gái trẻ như thế.

Nhưng vào ngày sinh nhật mười lăm tuổi đó của cô bé, anh ta cũng không biết tại sao lại nằm một giấc mơ như vậy.

Không biết có phải vì tận tay bắt quá nhiều phần tử phạm tội hay không mà anh ta lại mơ thấy mình là một trong số chúng.

Anh ta tàn nhẫn và hung hãn, không cam lòng làm một người bình thường, cũng không cam lòng bị pháp luật và quy tắc ở thời đại hòa bình trói buộc nên ra nước ngoài phát triển.

Anh ta quen biết một thiếu niên tuấn tú hoạt bát, cũng quen em gái của thiếu niên.

Đó chính là một cô gái nhỏ nói trắng ra là rất kiêu căng xấc xược, ngũ quan tinh tế xinh xắn, có một đôi mắt biết nói nhưng ánh mắt lại rất kiêu ngạo.

Cô bé giống như một bông hoa hồng có gai, lại giống như một ngọn lửa kiều diễm có thể thiêu cháy tất cả.

Cô bé chủ động tiếp tận anh ta, thử khiêu khích anh ta thậm chí là quyến rũ anh ta, tuy anh ta không phải người tốt đẹp gì nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.

Cô bé muốn làm minh tinh, cô bé có vốn liếng đó, anh ta cũng bằng lòng nâng đỡ cô bé nhưng anh ta không thể đồng ý ở bên cô bé.

Sau ba năm anh trai của cô bé mất, cô bé đau lòng không quan tâm đến gì nữa, nói không muốn sống nữa.

Cô bé đã mất tất cả hứng thú đối với việc làm minh tinh, nói nhớ mẹ, nhớ anh… anh ta không nhịn được mà ôm cô bé, nói sẽ làm anh trai của cô bé.

Tuy chỉ là giấc mơ nhưng cảm giác của anh ta lại rõ ràng như thế, rõ ràng đến mức anh ta có thể nghe thấy tim mình đập loạn không theo quy luật, có áy náy cũng có thích thú, cuối cùng đều hóa thành dục vọng chiếm hữu mãnh liệt.

Nếu anh ta yêu cô bé, sẽ không để cô bé đi nữa.

Anh ta yêu cô bé, muốn cho cô bé những điều tốt nhất, nhưng trong xương cốt anh ta lại không yên phận, vì anh ta cảm thấy mình vẫn chưa liều đến mức có thể nghỉ hưu.

Anh ta muốn làm một vương giả và cô bé sẽ là vương hậu của anh ta, anh ta bằng lòng xây dựng một vương quốc cho cô bé.

Nhưng không ngờ cô gái nhỏ kiêu căng ngang ngược trước đây lại không còn ngạo mạn nữa, cô bé giống như một cô gái trẻ đầy những vết sẹo, nói mình đã mệt rồi.

Cô bé muốn rời khỏi anh ta.

Lần đầu tiên anh ta cảm thấy tan nát cõi lòng là thế nào.

Trước đây cho dù là đao thương súng nổ, anh ta cũng không cảm thấy đau gì, nhưng lại vì nước mắt của cô bé, sự yếu đuối của cô bé, một câu nói của cô bé khiến anh ta cảm thấy đau đớn vô cùng.

Đợi khi anh ta ý thức được trong thế giới của mình có thể không có vương quốc, có thể không có sự nghiệp và tiền bạc nhưng không thể không có cô bé, thì đã thật sự mất cô bé rồi.

Vì giấc mơ này mà Cố Nguyên Trinh đã hiểu về bản thân hơn nhiều.

Anh ta chưa từng nói với người khác, thi thoảng anh ta cũng có một loại thôi thúc thô bạo muốn phá hủy một vài thứ gì đó, muốn làm chút gì đó, cuộc sống yên tĩnh và hòa bình không thể dung chứa anh ta.

Bình Luận (0)
Comment