Chương 1086: Phiên ngoại 44
Nếu Toa Toa vẫn chọn Cố Nguyên Trinh, Lâm Tô Diệp vẫn sẽ ủng hộ vô điều kiện.
Cô dự định đợi sau khi con gái thi đại học xong sẽ lại nói chuyện với cô bé, nhưng lại sợ cô gái nhỏ có tâm sự làm chậm trễ chuyện thi cử, nên đành bớt thời gian mẹ và con gái tâm sự trước khi đi ngủ để hỏi.
Ngày đó, Tiết Minh Dực tăng ca, buổi tối không ở nhà, Lâm Tô Diệp tới giường của hai bé gái ngủ chung.
Gió đêm thổi qua rèm cửa mát mẻ, qua một lúc đã nói đến vấn đề nam sinh và nữ sinh.
Lâm Tô Diệp “Hai đứa ở trường học có bạn nam theo đuổi không?”
Lục Tiêu Tiêu lập tức đáp không có.
Mới đầu có nhưng cô bé gọi điện cho Lục Yến Sanh, cậu ta tìm thời gian tới lớp cô bé lượn một vòng.
Lục Yến Sanh nói rất hung dữ, không ai dám viết thư tình và theo đuổi cô bé nữa.
Lâm Tô Diệp thử hỏi dò hai bé gái: “Vậy các con có người mình thích không?”
Lục Tiêu Tiêu không lên tiếng, cô bé thích anh Viễn Chinh chưa từng thay đổi.
Toa Toa và Lâm Tô Diệp gần gũi, từ nhỏ đã có gì nói nấy, cô bé có chuyện xưa nay đều không giấu Lâm Tô Diệp, nhưng chuyện cô bé thích Hoắc Nham lại bị anh ta cố tình xa lánh này khiến cô bé cảm thấy có hơi… buồn, còn cảm thấy hơi mất mặt.
Cô bé thấy xấu hổ không dám nói ra với mẹ.
Lâm Tô Diệp thấy bọn họ đều không nói, chỉ cười bảo: “Toa Toa, con với Cố Nguyên Trinh qua lại rất gần nha.’
Toa Toa: “Anh Nguyên Trinh thường xuyên giúp con, còn đón con tan học, trước đây có người quấy rầy con, anh ấy cũng giúp con giải quyết.”
Lâm Tô Diệp lập tức nôn nóng: “Có lưu manh bắt nạt con sao? Khi nào, sao con không nói cho cha mẹ biết?”
Toa Toa vội đáp: “Mẹ, mẹ đừng gấp, không phải con còn chưa kịp nói đã bị anh Nguyên Trinh giải quyết rồi sao?”
Lâm Tô Diệp hỏi: “Vậy con… thích anh Nguyên Trinh hả?”
Toa Toa: “Thích chứ ạ, nhưng không phải kiểu thích đó đâu, mẹ đừng hiểu lầm.”
Tuy Lâm Tô Diệp đã chấp nhận Cố Nguyên Trinh nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm: “Vậy con thích Hoắc Nham?”
Toa Toa dụi đầu lên cánh tay của Lâm Tô Diệp, cô bé cao hơn mẹ nhưng vẫn giống như lúc nhỏ thích được chui vào lòng mẹ.
Lâm Tô Diệp biết là thật rồi.
Trong lòng ít nhiều vẫn có hơi mất mác, người ta vội giới thiệu đối tượng cho hai đứa con trai, con trai không thích, kết quả Toa Toa thích Hoắc Nham, Hoắc Nham lại không thích là sao chứ?
Nghĩ đến bộ dáng dịu dàng và đoan chính ấy của Hoắc Nham, Lâm Tô Diệp lại thấy thoải mái. Đứa trẻ này thật giống Cố Mạnh Chiêu, vô cùng giữ quy tắc. Anh ta lớn hơn Toa Toa bảy, tám tuổi, còn Toa Toa mới mười bảy, anh ta quả quyết sẽ không nghĩ nhiều.
Nếu như Toa Toa và anh ta cùng tuổi chắc tám phần đã yêu sớm rồi, nhưng anh ta là một người trưởng thành, nếu như thích một bé gái chưa thành niên hoặc nhiều hoặc ít vẫn hơi có vấn đề.
Người ta giữ khoảng cách là đúng.
Lâm Tô Diệp: “Con gái, con cứ cố gắng thi đại học đã, đợi kỳ thi đại học kết thúc chính là người lớn, thích ai thì cứ việc theo đuổi, mẹ ủng hộ con.”
Toa Toa lập tức ôm Lâm Tô Diệp: “Mẹ ơi thật sao? Cha con cũng không phản đối sao?”
Lục Tiêu Tiêu nở nụ cười: “Cha Tiết chắc chắn nghe mẹ Tô Diệp thôi, cậu còn sợ gì chứ.”
Toa Toa lập tức vui vẻ, chỉ là… nghĩ đến thái độ của Hoắc Nham vẫn có hơi không chắc chắn.
Giống như mẹ nói, vẫn phải thi đại học trước đã.
Cô bé dự định sau khi thi xong lại đi tìm Hoắc Nham hỏi cho ra nhẽ.
Chỉ là nghĩ đến anh hai nói với mẹ có người giới thiệu đối tượng cho anh Hoắc Nham, cô bé lại sợ Hoắc Nham xác định đối tượng trước, cảm thấy vẫn phải đánh tiếng với anh, xin anh đợi.
Ngày hôm sau Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu đến trường học, cô bé viết một lá thư ở lớp học buổi sáng cho Hoắc Nham.
Viết thư dễ dàng hơn là gọi điện và gặp mặt trực tiếp, không có áp lực.
Qua hai ngày, Hoắc Nham đang ở văn phòng chỉnh sửa bệnh án thì bà dì chuyên phụ trách phân phát thư tín ở bệnh viện tới đưa một xấp thư cho anh ta.
Mỗi ngày anh ta đều có thể nhận được không ít thư, trừ phi cần thiết còn phần lớn đều sẽ không xử lý trong ngày.
Anh ta liếc mắt nhìn, bị một lá thư trong số đó thu hút tầm nhìn, vậy mà lại là nét bút của Toa Toa, sao đột nhiên cô bé lại gửi thư cho mình?