Chương 1092: Phiên ngoại 50
Hoắc Nham lại vẫn luôn để tâm đến tình trạng của Toa Toa, nếu chỉ số thông minh và lực ghi nhớ của cô bé thật sự bị tổn hại vậy phải tập trung chuyên gia hội chẩn, xem có phải cô bé phản ứng với thuốc gây tê quá lớn không.
Đương nhiên Toa Toa không giả điên giả khùng, cô bé tiến hành tuần tự, tiến bộ rất rõ ràng.
Hoắc Nham thở phào nhẹ nhõm, an ủi Toa Toa: “Xem ra không có vấn đề gì lớn.”
Bài thi môn vật lý này Toa Toa làm đúng hơn chín mươi phần trăm, tốt hơn hai ngày trước rất nhiều, tin rằng qua vài ngày nữa cô bé có thể làm đúng hơn chín mươi tám phần trăm, phát huy trình độ bình thường của mình.
Hoắc Nham cất bài thi còn lại đi, không cho cô bé làm tiếp nữa, tránh khiến cô bé mệt.
“Toa Toa, em đã nghĩ xong sẽ báo nguyện vọng gì chưa?”
Rất nhiều sinh viên chỉ biết học, sau này báo nguyện vọng gì hoàn toàn chưa có ý tưởng, chỉ đợi sau khi thi xong đoán được điểm rồi dựa vào điểm để báo danh.
Hai bé trai nhà họ Tiết đều là người có chủ ý, bản thân Đại Quân học bách khoa, làm nghiên cứu, Tiểu Lĩnh thì học trường quân đội, cũng đi trên con đường ở phương diện công nghiệp quân sự.
Toa Toa từ nhỏ đã thích hát và múa, kể chuyện xưa, biểu diễn, thành tích học cũng rất giỏi, cô bé dường như làm gì cũng khá nhưng không có sở thích đặc biệt gì.
Thành tích khoa học tự nhiên của cô bé vô cùng ưu tú nên trường học cũng không có khả năng kêu cô bé thi vào trường nghệ thuật, sẽ cảm thấy quá đáng tiếc.
Cô bé là hạt giống tốt vào Thanh Hoa Bắc Đại của trường học, vốn có thể cử đi hoc, nhưng cô bé lại nhường suất cho người khác, muốn tự mình thi vào.
Hoắc Nham nghĩ tuy cô gái nhỏ rạng rỡ nhưng từ trong xương cốt lại hiếu thắng, vốn có thể được cử đi học nhưng bản thân lại không cần, nếu vì sinh bệnh dẫn đến việc thi đại học không thuận lợi, đến lúc đó mất đi cơ hội vào Thanh Hoa Bắc Đại, cô bé chắc chắn sẽ rất buồn.
Anh ta hỏi như vậy, Toa Toa cũng bắt đầu nghĩ xem mình muốn báo nguyện vọng gì?
Làm diễn viên hay ca sĩ?
Không muốn.
Quốc gia lớn như thế, người biết hát biết múa rất nhiều, người biết biểu diễn cũng rất nhiều, không thiếu một cô bé.
Cô bé nhìn Hoắc Nham, anh ta là một bác sĩ khoa ngoại ưu tú, còn hiểu trung y, tuổi còn trẻ đã du học nước ngoài trở về, cũng rất có danh tiếng trên quốc tế.
Cô bé… cũng muốn làm một bác sĩ.
Bây giờ quốc gia đang cần nhân viên nghiên cứu ưu tú, cần bác sĩ xuất sắc.
Cô bé sẽ làm bác sĩ đi!
Như vậy trong thời gian học đại học còn có thể học lớp của anh Hoắc Nham.
Cô bé đúng là quá thông minh!
Cô bé nhìn Hoắc Nham, cắn đầu bút, nhỏ giọng hỏi: “Anh Hoắc Nham, em muốn thi vào viện y học và làm bác sĩ giống như anh, có được không ạ?”
Hoắc Nham bị đôi mắt to long lanh nước của cô bé làm cho chấn động, vội giơ tay lấy bút của cô bé xuống, đứa trẻ này lớn như vậy rồi còn cắn đầu bút?
Anh ta đáp với giọng nhẹ nhàng: “Đương nhiên được rồi.”
Nếu như cô bé học y, anh ta có thể giúp cô bé càng nhiều hơn.
Sau khi người trẻ tuổi phẫu thuật, khoảng một tuần là có thể ra viện, tố chất cơ thể của Toa Toa tốt, đến ngày thứ năm đã không còn gì đáng ngại nữa.
Nhưng cô bé không muốn ra viện, ngược lại bây giờ cũng đang trong giai đoạn ôn tập, ở trường ôn tập hay là ở bệnh viện ôn tập cũng không có gì khác biệt hết.
Cô bé bàn bạc với cha mẹ muốn ở thêm vài ngày để quan sát vết thương, tránh cho sau khi về nhà lại viêm nhiễm gì đó. Tiết Minh Dực toàn nghe theo vợ, Lâm Tô Diệp đồng ý thì anh cũng đồng ý, mà Lâm Tô Diệp cũng thương con gái bệnh tật ở viện, hiển nhiên ở thêm vài ngày sẽ càng yên tâm hơn.
Nếu như bây giờ vội về nhà, lỡ như lúc thi đại học con gái thấy không thoải mái, vậy đi đâu cũng thấy hối hận hết.
Lâm Tô Diệp đã đồng ý cho Toa Toa ở thêm vài ngày nữa.
Các anh trai cũng đều tới thăm cô bé, mấy người bạn có quan hệ tốt với gia đình gần như đều bớt thời gian đến thăm, tặng không ít sách, đồ ăn vặt và quần áo tới.
Trong những món quà này thì món quà mà Đại Quân tặng là hợp với tâm ý của cô bé nhất – mấy bộ đề thi thật đại học.
Nếu là trước đây, cô bé chắc chắn sẽ mỉa mai món quà này, bây giờ lại tặng vào trong lòng rồi, vừa vặn có thể cùng cày đề với anh Hoắc Nham.
Hoắc Nham vốn tốt tính lại có lòng kiên nhẫn, lúc nhỏ cũng vô cùng tốt với Toa Toa, lúc này cô bé muốn làm đề, cho dù anh ta đã tốt nghiệp được vài năm cũng chỉ có liều mạng đồng hành cùng quân tử.