Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1093 - Chương 1093. Phiên Ngoại 51

Chương 1093. Phiên ngoại 51 Chương 1093. Phiên ngoại 51

Chương 1093: Phiên ngoại 51

Vì giảng câu hỏi toán lý hóa thi đại học cho Toa Toa mà Hoắc Nham còn bớt thời gian đọc sách, thậm chí còn tìm người xin chỉ dạy. Đề thi thật mà Đại Quân cho thật sự có vài câu hỏi khá khó.

Hiện giờ anh ta một lòng nghiên cứu sâu kiến thức ở phương diện y học cho nên không quen khoa học tự nhiên đặc biệt là vật lý và số học, gặp phải đề thi thật mà Đại Quân đưa ra vẫn phải tốn chút thời gian và suy nghĩ.

Các bạn học đều rất ngạc nhiên, bác sĩ Hoắc đã là tiến sĩ rồi còn phải tiếp tục thi cử nữa sao?

Nhưng cho dù muốn tiếp tục đào tạo sâu cũng không cần thiết phải học vật lý và hóa học cấp ba chứ?

Lẽ nào muốn đổi ngành?

Đợi khi biết được anh ta dạy bù cho em gái nhỏ nhà người quen mới ngã ngửa hiểu ra, hóa ra là vậy.

Các nữ ý tá và bác sĩ trẻ tuổi thích thầm anh lập tức tìm được điểm đột phá, bác sĩ Hoắc quan tâm em gái này như thế, quan hệ chắc chắn không tầm thường, lấy lòng cô bé tương đương với lấy lòng bác sĩ Hoắc.

Bọn họ nhao nhao đi nịnh bợ Toa Toa, tặng đồ ăn và đồ chơi cho cô bé.

Toa Toa thông minh và lanh lợi như thế làm sao có khả năng không biết suy nghĩ của bọn họ được!

Bọn họ rõ ràng đều thích anh Hoắc Nham, nhưng anh ta một lòng lo cho công việc, không cân nhắc đến vấn đề cá nhân, càng không muốn tìm đối tượng trong các đồng nghiệp, cho nên mới tới đây nịnh nọt cô bé.

Sau khi ý thức được vấn đề này, Toa Toa cũng hơi ngây người.

Các người muốn kêu tôi giúp các người giành người mà tôi thích sao?

Cô bé nhìn các y tá xinh đẹp đi qua đi lại, uyển chuyển từ chối hết lần này đến lần khác, nhưng bọn họ hoàn toàn không coi là việc to tát gì.

Đây là coi cô bé thành người công cụ sao, chỉ muốn thông qua cô bé tiếp cận anh Hoắc Nham, thể hiện ý tốt với anh ta, chứ hoàn toàn không quan tâm có cô bé có cần bọn họ xuất hiện hay không?

Hừ! Rõ ràng là tình đình mà nói chuyện cứ như chị em tốt vậy?

Toa Toa tức giận, lập tức không khách sáo nữa, cười bảo một nữ y tá theo đuổi sát sao nhất, không cân nhắc đến cảm giác của cô bé nhất: “Chị Trịnh này, em không hiểu câu hỏi này, chị giảng cho em được không?”

Một ngày tới thăm cô bé mười mất lần, lần nào cũng không tách khỏi bác sĩ Hoắc, chị muốn gì hả?

Cô bé rút một câu không tính là khó cho lắm từ trong bộ đề thi thật mà Đại Quân cho đưa cho Trịnh Ngọc Quyên, mời cô ta giảng đề cho mình.

Trịnh Ngọc Quyên lập tức nở nụ cười: “Toa Toa, chị đã tham gia thi đại học xong được vài năm, sớm đã trả hết kiến thức cấp ba cho giáo viên cả rồi.”

Trên thực tế, cô ta hoàn toàn chưa từng học cấp ba, lúc học cấp hai đã báo danh vào trung cấp nghề, không thi đỗ nên người trong nhà tìm quan hệ sắp xếp cho vào trường hộ lý, sau khi tốt nghiệp được chia cho công việc làm y tá.

Gia cảnh của cô ta tốt, cha đẻ là cán bộ cục y tế, mẹ là cán bộ bệnh viện, cho nên công việc của cô ta được sắp xếp rất nhẹ nhàng.

Mẹ cô ta và mẹ của Hoắc Nham là người quen cũ, quan hệ không tồi, sau khi Hoắc Nham đi du học trở về, mẹ Trịnh rất muốn tác hợp cho hai người, ngược lại mẹ Hoắc cũng vui lòng, dù sao thì Trịnh Ngọc Quyên lớn lên cũng xinh xắn trẻ trung, hoạt bát hào phóng, trông rất biết làm việc, sau này cũng sẽ là người vợ hiền của Hoắc Nham.

Nhưng Hoắc Nham lại từ chối mẹ Hoắc rất rõ ràng, nói không muốn tìm đồng nghiệp thậm chí còn không muốn tìm người cùng ngành, về phần tìm ai thì sau này lại nói sau.

Anh ta một lòng vì sự nghiệp, kế hoạch ban đầu là sau ba mươi lăm tuổi mới tính tiếp.

Anh ta không vui lòng, mẹ Hoắc cũng không dám mai mối nữa, dù sao Hoắc Nham trông thì dịu dàng ôn hòa, không nóng tính, nhưng thật ra rất quật cường. Anh ta luôn dùng đạo lý thuyết phục trước, sau đó mới dùng đến áp lực, có chuyện gì cũng sẽ từ từ nói rõ ràng với người ta, nếu đối phương còn làm lơ ý kiến của anh ta, tiếp tục quấy rầy anh ta thì anh ta thật sự sẽ không khách sáo chút nào nữa.

Ngại ngùng, phải nề mặt gì đó, xin lỗi, người ta đã lễ phép giải thích qua rồi, bạn còn quấn riết lấy vậy chính là không cần thể diện, đối với người không cần thể diện thì không cần nương tình.

Đây chính là nguyên tắc từ nhỏ của Hoắc Nham.

Mẹ Hoắc không giúp, còn kêu mẹ Trịnh đừng tốn công vô ích nữa, tìm một đối tượng khác thích hợp hơn cho con gái đi.

Mẹ Trịnh cũng nghe theo lời khuyên, dù sao thì Hoắc Nham có tốt đến đâu thì anh ta cũng không nhìn trúng con gái mình, người làm mẹ cũng không cần thiết phải chạy theo tìm ngược.

Bình Luận (0)
Comment