Chương 1100: Phiên ngoại 58
Cho nên Lâm Tô Diệp không có cảm giác con gái lớn không thể giữ lại nữa, chỉ có con gái trưởng thành vui vẻ là được.
Cô nghe thấy giọng Hoắc Nham và bà Tiết đang nói chuyện ở hành lang mới ghé tai Toa Toa bảo: “Bé ngoan, đợi con thi đại học xong, mẹ cho phép con yêu đương đó.”
Đây chính là ưu đãi của nhảy lớp đi học!
Toa Toa mừng rỡ ôm Lâm Tô Diệp quay vòng: “Mẹ ơi, mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời, con yêu mẹ nhất.”
Hoắc Nham vừa định vào cửa lại nhìn thấy cô gái nhỏ vui vẻ tỏa ánh hào quang, rạng rỡ và xinh đẹp như thế, hoạt bát và rực rỡ như vậy, nơi nào đó vốn đã mềm nhũn của anh ta lập tức tan chảy.
Thích chính là đơn giản như vậy đấy, đôi bên hấp dẫn lẫn nhau, tỏa sáng trong mắt nhau.
…
Hai ngày mùng bảy tháng bảy và mùng tám tháng bảy đều là thời gian thi đại học.
Thời buổi này vẫn chưa lưu hành việc đưa đi thi, sẽ không có đội quân phụ huynh túc trực ở bên ngoài trường thi, nhưng vẫn có vài phụ huynh như vậy, đặc biệt là mấy người công việc nhàn rỗi có thời gian rảnh đó, ở nhà sốt ruột nên theo con đến trường thi và ở bên ngoài đợi.
Toa Toa không cho phép người nhà đưa đi thi, bà nội nhàn rỗi không có việc gì làm cũng không được phép.
Buổi chiều hôm mùng tám thi xong môn cuối cùng, các bạn học có người như được giải thoát, có người thi không tốt đã òa khóc ngay tại trận.
Toa Toa cảm thấy vô cùng tốt, không nói bản thân cô bé vốn ôn tập rất tốt, ở viện hơn mười ngày lại có Hoắc Nham ôn tập cùng hiển nhiên cũng như có thần giúp.
Hoắc Nham không phải BUFF cộng thêm thành tích mà là BUFF cộng thêm tâm trạng, khiến cô bé ngoại trừ vui vẻ ra thì vẫn là vui vẻ.
Hôm tối mùng sáu lúc cô bé sắp tham gia thi đại học, Hoắc Nham đã chủ động gọi điện cho cô bé, cổ vũ cô bé.
Hôm qua cô bé thi rất tốt, buổi chiều về nhà cũng gọi điện cho anh ta, anh ta đã chúc mừng cô bé.
Khi ấy cô bé thử hỏi dò anh ta, ngày mai thi đại học xong có thể đi tìm anh ta chơi không.
Anh ta đã đồng ý!
Khà khà, khi Toa Toa làm bài thi cả quá trình đều treo nụ cười mỉm, vì vui vẻ và hưng phấn mà cơ thể sản sinh nhiều dopamine, đầu óc tỉnh táo chưa từng có, trả lời cũng vừa nhanh vừa đúng.
Vừa ra khỏi trường thi, Toa Toa đã bị các bạn học vây quanh chật như nêm cối.
“Tiết Khai Nhan, có chép lại đáp án không? Cho chúng tớ xem với.”
“Tiết Khai Nhan, câu cuối cùng làm thế nào vậy?”
“Tiết Khai Nhan…”
Toa Toa vội vàng lấy đáp án đã sao chép lại trong cặp sách của mình, cái này cô bé đặc biệt chuẩn bị cho các bạn học, vì hôm qua sau hôm đầu tiên trong bọn họ đã có người tới hỏi đáp án, cô bé vì để bọn họ chuyên tâm thi bài tiếp theo nên đã nói sau khi thi xong sẽ tập trung so đáp án.
Cô bé đưa đáp án cho mọi người sau đó chui ra khỏi đám người, hít vài hơi không khí trong lành.
Mẹ ơi, trời nóng như đổ lửa, suýt chút nữa thì khiến cô bé tắc thở rồi!
Thời tiết mùa hè, ve sầu cũng nóng đến phản kháng cật lực, cô bé càng không chịu được hơn!
Ôi, muốn ăn ly kem quá!
Hôm nay mới thi xong, mẹ chắc hẳn sẽ hào phóng hơn một chút, cho cô bé ăn hai cái.
Cô bé ăn một cây kem trước, tới chỗ anh Hoắc Nham lại mua hai cái nữa, cô bé một cái, cho anh ta một cái, nếu anh ta không ăn vậy cô bé có thể giúp ăn sạch.
Khà khà.
Cô bé chạy ra khỏi khuôn viên trường học là muốn tới quầy bán đồ ăn vặt, khóe mắt liếc thấy dưới bóng cây hình như có người, dáng người thẳng tắp, ngọc thụ lâm phong, cho dù chỉ nhìn thoáng qua cũng thấy khá ưa nhìn.
Cô bé dừng bước chân, trông thấy Hoắc Nham đứng đó đợi người.
Hôm nay anh ta mặc quần áo mới, áo trắng và quần đen, sơ mi không phải màu trắng thuần mà có hoa văn chìm màu vàng, ánh mặt trời xuyên qua bóng cây rải những đốm sáng lên đầu vai anh ta, phản chiếu ánh vàng lấp lánh.
Anh ta đổi một cặp kính mới, trông nho nhã và tuấn tú, chững chạc lại nội liễm, chỗ nào cũng khiến cô bé say như điếu đổ.
Người này thật sự lớn lên hợp với thẩm mỹ của cô bé quá, thật tốt.
Thấy Toa Toa ra ngoài, Hoắc Nham sải bước đi về phía cô bé, nở nụ cười tươi: “Bạn học Tiết Khai Nhan, chúc mừng em đã kết thúc kỳ thi đại học viên mãn, sau này chính là một sinh viên đại học rồi.”
Toa Toa cười cong cả mắt lại, sinh viên đại học thì có lý do yêu đương rồi.
Hoắc Nham giấu một cây kẹo hình trái tim trong lòng bàn tay, đưa cho cô bé.
Toa Toa lập tức cảm thấy ăn kem gì đó vẫn không ngon bằng cây kẹo hình trái tim mà anh Hoắc Nham cho!