Chương 1101: Phiên ngoại 59
Hoắc Nham lái xe tới, anh ta mở cửa xe ra hiệu cho cô bé lên xe.
Toa Toa ngạc nhiên hỏi: “Anh Hoắc Nham, anh định dẫn em đi đâu thế?”
Cô bé nói thi đại học kết thúc có chuyện nói với anh ta, nhưng vẫn chưa nói mà, anh ta sẽ không… trực tiếp phát triển thành kết đối tượng rồi đấy chứ?
Hoắc Nham đáp với giọng dịu dàng: “Anh đã gọi điện cho dì rồi, dì cho phép anh mời em ra ngoài chơi sau đó mời em ăn cơm.”
Toa Toa lập tức choáng váng, tiến triển có hơi nhanh rồi thì phải? Em có hơi không đỡ được.
Không phải, sao anh lại phát triển đến bước thông báo cho phụ huynh nhanh như thế?
Không phải nên giấu người lớn, lén lút yêu đương một thời gian, đợi phụ huynh phát hiện mới không thể không công khai sao?
Ôi, anh Hoắc Nham thật đứng đắn quá.
Cô bé thật sự rất thích anh ta.
Toa Toa ngồi ở ghế phụ lái, Hoắc Nham giúp cô bé thắt dây an toàn, sau đó ôm một bó hoa đặt vào lòng cô bé: “Chúc mừng em!”
Đôi mắt của Toa Toa sáng lên, hoa kìa, đây vẫn là lần đầu tiên có nam sinh tặng hoa cho cô bé đó!”
(Hoa mà người mình không thích tặng hiển nhiên phải bỏ qua, coi như không có.)
Gương mặt của cô bé hơi đỏ lên, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi mỏng, nhưng lại rất vui vẻ: “Cảm ơn anh Hoắc Nham! Em thật sự rất thích! Đây là lần đầu tiên em nhận được hoa mà nam sinh tặng đó!”
Hoắc Nham cười: “Sau này em sẽ thường xuyên nhận được.”
Anh ta ngồi thẳng, cài dây an toàn, khởi động xe đưa Toa Toa đi dạo phố.
Toa Toa nhìn anh ta với vẻ ngại ngùng, lại cúi đầu nhìn hoa trong lòng, bó hoa này được gói rất có cảm giác nghệ thuật, cao thấp xen kẽ, màu sắc cũng phối hợp đậm nhạt, bông hoa cũng có lớn có nhỏ.
Hoa đều rất đẹp, chỉ là bên trong chỉ có đúng một bông hồng đỏ thôi, những loại khác còn có cẩm chướng và hoa hướng dương.
Cô bé rút bông hồng duy nhất đó ra, hơi ngửi thử: “Hình như hương nhạt hơn hồng Trung Hoa.”
Ngôi nhà ở đại viện quân khu tỉnh ngày trước, trong ngoài đều có đủ các loại hồng Trung Hoa và giàn hoa tường vi, mới đầu chỉ là một vườn hoa lớn, hương thơm lan tỏa bốn phía, đẹp khỏi bàn.
Hoắc Nham chỉ thuận miệng nói với cô bé về mối quan hệ giữa hoa hồng và hồng Trung Hoa.
Tuy anh ta một lòng với y học nhưng cũng không phải chỉ có hứng thú với y học, đặc biệt cân nhắc nếu đã quyết định sẽ kết đối tượng với Toa Toa vậy hiển nhiên phải hiểu sở thích của cô gái trẻ một chút.
Khi đi dạo phố, anh ta muốn mua quần áo cho Toa Toa nhưng Toa Toa từ chối, cô bé muốn cùng mua quần áo với mẹ chứ không mua chung với người khác.
Tuy khả năng thẩm mỹ của Hoắc Nham không tồi nhưng anh ta chưa từng mua quần áo cho con gái, vào cửa tiệm, anh ta chỉ cảm thấy tất cả các bộ đồ đều hợp với Toa Toa, cô bé mặc gì cũng ưa nhìn hết.
Thấy bộ dáng chỉ hận không thể mua hết toàn bộ đó của anh ta, vậy còn chọn làm gì?
Không có niềm vui đi dạo nữa rồi.
Chẳng trách mẹ nói không thể đi dạo phố với đàn ông, dù sao mẹ cũng không thích đi dạo phố chung với cha.
Hoắc Nham muốn mua một món quà cho Toa Toa để kỷ niệm cô bé thi xong đại học, chính thức trưởng thành, coi như là một kỷ niệm ý nghĩa.
Anh ta muốn mua đồng hồ đeo tay cho Toa Toa nhưng cô bé không nhận: “Mẹ em nói sẽ cho em đeo cái đồng hồ Mai Hoa đó của mẹ, trước đó mua cũng đắt lắm.”
Anh ta muốn mua dây chuyền cho Toa Toa nhưng Toa Toa càng không nhận: “Mẹ em nói công ty của họ cũng làm cái này, chúng ta mua của người khác thì thiệt bao nhiêu, hơn nữa em có nhiều trang sức lắm, không cần mua cái mới đâu.”
Cô bé còn là học sinh không thể đeo trang sức nhưng cô bé lại có rất nhiều.
Mấy năm nay Lâm Tô Diệp mua dây chuyền vàng, hoa tai vàng và nhẫn vàng cho bà Tiết, cũng mua cho Toa Toa một vài dây trường mệnh, mặt dây chuyền và vòng tay mà trẻ con hay đeo.
Những người khác tặng trang sức cho Lâm Tô Diệp, có đôi khi cũng sẽ mua cho Toa Toa và bà Tiết, cho nên hai người họ cũng có không ít.
Còn nữa, cô bé còn có một rương trang sức nhỏ mà mẹ Cố cho lúc nhỏ nữa.
Cô bé thích mấy thứ lấp lánh vẫn luôn chơi chúng.
Bây giờ lớn rồi, mấy món trang sức đó đã sớm được Lâm Tô Diệp tìm người đánh bóng và gia công, muốn mang cho Cố Tiết Doanh nhưng Cố Mạnh Chiêu và Minh Xuân lại không chịu nhận.
Cố Tiết Doanh ngay cả tóc dài còn không chịu để, giống mẹ, trông như một đứa con trai giả, đừng nói là trang sức mà thứ lấp lánh cô bé cũng chê hoa hòe hoa sói.
Cuối cùng Hoắc Nham quyết định mua một chiếc dây chuyền và vòng tay mặt cỏ bốn lá cho Toa Toa.