Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1103 - Chương 1103. Phiên Ngoại 61

Chương 1103. Phiên ngoại 61 Chương 1103. Phiên ngoại 61

Chương 1103: Phiên ngoại 61

Anh ta nở nụ cười: “Muốn nói gì sao?”

Toa Toa lập tức hắng giọng, đáp với vẻ rất nghiêm chỉnh: “Anh Hoắc Nham, em thi xong sẽ được nghỉ, mấy ngày này rất rảnh rỗi, không cần học.”

Hoắc Nham gật đầu: “Có thể ra ngoài chơi với các bạn.”

Toa Toa: “Cũng không thể ngày nào cũng chơi với bạn học được.”

Hoắc Nham: “Vậy em muốn…”

Toa Toa chỉ đợi mỗi câu này của anh ta: “Nếu như anh không bận vậy em đi tìm anh được không? Anh yên tâm, em sẽ không quấy rầy anh làm việc đâu, em chỉ đi mượn sách ở phương diện y học để đọc thôi. Em muốn thi vào đại học y khoa, cũng phải hiểu chút kiến thức chuyên nghiệp trước chứ.”

Hoắc Nham lại lúng túng trong nháy mắt.

Toa Toa lập tức lộ ra vẻ mặt vô tội rất ngoan ngoãn còn hơi tủi thân: “Không được sao? Có phải không tiện không ạ?”

Hoắc Nham nở nụ cười, con bé này… mấy ngày ở chung này, nếu như anh ta còn không hiểu mấy trò vặt vãnh này của cô bé thì đúng là ánh mắt không tốt, anh ta đáp: “Được, chỉ là ở chỗ anh rất chán, cũng rất buồn tẻ.”

Toa Toa lập tức đáp: “Không sao, cũng không phải ngày nào em cũng tới, em và người ta ra ngoài chơi vài ngày rồi lại tới chỗ anh học một ngày, coi như là lao động và nghỉ ngơi kết hợp.”

Ngược lại Hoắc Nham cũng không từ chối cô bé nữa, nhìn thời gian thấy đã khoảng năm rưỡi chiều, anh ta đưa cô bé về nhà.

Lâm Tô Diệp đã về nhà, dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên con gái hẹn hò với nam sinh, cô cũng rất quan tâm, sớm đã về nhà đợi, có lẽ con gái sẽ rất kích động, có lời nói riêng với cô.

Cô nhiệt tình giữ Hoắc Nham ở lại ăn cơm, lại cảm ơn món quà mà anh ta tặng.

Hoắc Nham: “Dì, cháu với Toa Toa đã ăn rồi ạ, phía bên bệnh viện còn có chút chuyện, ngày khác cháu lại tới thăm nhà sau ạ.”

Trước đây khi chưa kết đối tượng với Toa Toa, anh ta rất tự nhiên khi ở nhà họ Tiết, nhưng bây giờ cần phải chú ý hơn, tránh cho có chỗ nào đó không làm tốt lại mất điểm.

Ừm, ít nhất sau vài lần mới có thể tùy tiện một chút.

Hoắc Nham nghĩ như vậy vì anh ta cũng không có một chút kinh nghiệm nào cả, lần đầu tiên hẹn hò, anh ta cảm thấy vẫn phải chú ý một chút.

Nói thật thì anh ta rất khẩn trương, vốn anh ta rất thân với Lâm Tô Diệp, nhưng lúc này lại có hơi… suýt thì nói lắp…

Dì và mẹ vợ tương lai cũng không phải cùng một phân lượng.

Toa Toa tiễn anh ta ra ngoài, hôm nay anh ta đã dùng hành động để đáp lại lá thư đó của cô bé.

Cô bé sợ anh ta tìm đối tượng trước khi thi đại học nên sốt ruột viết thư cho anh ta, muốn đợi sau khi mình thi xong sẽ tỏ tình với anh ta.

Kết quả anh ta đọc được lá thư đã hiểu ý của cô bé, trước đó không nhắc đến một chữ nào, bây giờ cũng không cần nhắc đến.

Anh ta để ý đến thể diện của cô bé, tránh cho cô bé thấy xấu hổ.

Tuy anh Hoắc Nham đứng đắn nhưng anh ta thật sự là một người rất ấm áp.

Cô bé rất thích anh ta.

Toa Toa thi đại học xong, Lâm Tô Diệp và Tiết Minh Dực bớt thời gian dẫn con gái ra ngoài chơi hai ngày, lại gọi các anh trai về nhà ăn bữa cơm, sau đó cho cô bé tự do đi chơi.

Sau khi Lục Tiêu Tiêu được nghỉ, cô bé tới chỗ cha mẹ mình ở vài ngày trước, ông nội và bà nội kêu cô bé tới, cô bé miễn cưỡng ở với bà nội và cô cả một tối, ngày thứ hai đã nóng lòng chạy về nhà họ Tiết cùng Toa Toa đi tìm các bạn học chơi.

Nghỉ hè của Toa Toa trôi qua vô cùng phong phú, hoặc cùng Lục Tiêu Tiêu đi tìm bạn học chơi, hoặc đi tới công ty của Lâm Tô Diệp chơi, Lục Tiêu Tiêu còn có thể học vẽ tranh với đám người Hoàng Hiển Ninh.

Đương nhiên cũng không thiếu đi tìm Hoắc Nham… học.

Cô bé kéo Lục Tiêu Tiêu đi cùng mình tới tìm Hoắc Nham chơi, Lục Tiêu Tiêu cũng cầu cô bé đi chung tới thăm anh Viễn Chinh, tuy rằng phần lớn thời gian đều không nhìn thấy người.

Hoắc Nham còn đỡ, tuy công việc bận rộn nhưng vẫn có thể bớt thời gian giảng chương trình học nhập môn y học cho Toa Toa, còn có thể dẫn cô bé và Tiêu Tiêu ra ngoài ăn cơm, mua đồ.

Nhưng Đại Quân lại bận hơn Hoắc Nham, có đôi khi mấy ngày mấy đêm đều ngâm mình ở phòng thí nghiệm, có đôi khi suốt thời gian dài ở công xưởng.

Nhưng cậu bé cũng có lúc khá rảnh, đơn vị sẽ sắp xếp cho cậu bé tới viện lý học đại học Bắc Kinh giảng dạy.

Cậu bé tới đại học Bắc Kinh giảng bài, không chỉ sinh viên ở viện lý học mà những sinh viên học viện khác đều chen chúc vây xem, thậm chí còn có sinh viên Thanh Hoa và các trường khác nữa.

Sinh viên tới vây xem cậu bé không chỉ có nữ sinh mà còn có nam sinh, bọn họ kính trọng đến mức sùng bái cậu bé – Tiết Viễn Chinh, em yêu thầy!

Dường như chỉ có hô ra câu khẩu hiệu này, mới có thể biểu đạt được tâm trạng yêu thích của mình đối với cậu bé, về phần rốt cuộc là kính yêu đơn thuần hay là yêu thầm thật thì cũng chỉ có bản thân họ biết.

Cậu bé đã sớm là thần tượng trong lòng các sinh viên trẻ, ai lại không thích cậu bé cơ chứ?

Bình Luận (0)
Comment