Chương 1105: Phiên ngoại 63
“Đúng đó, giáo sư Tiết bị mù màu, hoàn toàn không nhìn thấy có đẹp hay không đâu, ha ha.”
“Giáo sư Tiết ấy hả, đã nguyện cả đời cống hiến cho sự nghiệp nghiên cứu vĩ đại rồi, không tham tình ái, các cô từ bỏ đi là vừa.”
Có người bắt đầu phổ cập khoa học sự tích đào hoa của giáo sư Tiết.
Trước đó có nữ sinh đẹp biết bao vắt nát óc tiếp cận cậu bé, kết quả cậu bé cũng chẳng thèm nhìn lấy một cái, cho dù nhìn thì cũng không chút động lòng.
Có người cảm thấy có khả năng cậu bé không thích con gái, vì thế có vài nam sinh xinh đẹp lại liều mạng tiếp cận cậu bé, kết quả Tiết Viễn Chinh biết bọn họ có mưu đồ đã dùng một loại ánh mắt rất cạn lời nhìn bọn họ, cực kỳ lạnh lùng nói bọn họ nhạt nhẽo.
Cuối cùng bọn họ cảm thấy giáo sư Tiết có khả năng có số hòa thượng, không thích ái tình nhân gian, cả đời cống hiến cho sự nghiệp nghiên cứu vĩ đại.
Lục Tiêu Tiêu nghe bọn họ nói cũng kinh ngạc ngây người, người mà bọn họ nói là anh Viễn Chinh sao? Sao mình nghe lại xa lạ thế nhỉ?
Toa Toa: “Tớ là em gái ruột của anh ấy, thật trăm phần trăm.”
Vài nam sinh nhìn cô bé chằm chằm, khỏi phải nói đường nét thật sự có vài phần tương tự với giáo sư Tiết?
Có vài người kêu Toa Toa lấy thẻ sinh viên ra chứng minh.
Toa Toa lại đột nhiên lấy lại bình tĩnh, chỉ lo gọi anh trai mà quên mất vụ này.
Cô bé lập tức kéo Lục Tiêu Tiêu chạy đi, cười bảo: “Hì hì, bọn tớ không phải sinh viên trường các cậu.”
Bọn họ cuồng nhiệt với anh trai như thế, nếu biết mình là em gái, đến khi đó lỡ như tìm cô bé để tiếp cận anh trai thì phải làm sao, cô bé cũng không muốn gặp rắc rối đâu.
Toa Toa biết anh trai có ký túc xá bên khu gia đình nên kéo Lục Tiêu Tiêu đi qua đó.
Bọn họ nhìn thấy vài nam sinh và nữ sinh bị khuyên đi, nhưng bọn họ không đi mà vẫn đứng ở đó kiễng chân nhìn vào trong, thậm chí còn muốn trèo tường vào.
Toa Toa nhìn thấy một người quen, lập tức chạy qua đó: “Chị Thược Dược?”
Phan Thược Dược đứng trong góc, vẫn luôn không lại gần mà muốn đợi khi Tiết Viễn Chinh ra ngoài thì nói với cậu bé vài câu, không ngờ lại gặp được Toa Toa.
Cô ta cũng rất bất ngờ, mừng rỡ kéo Toa Toa ôn lại chuyện cũ: “Năm nay em thi đại học phải không?”
Toa Toa gật đầu: “Em mới thi xong.”
Phan Thược Dược không nhịn được mà cảm thán: “Người nhà các em thật lợi hại, chị lớn hơn em nhiều như thế, kết quả chị mới năm hai đại học mà em đã thi đại học rồi. Tiết Viễn Chinh vốn học chung với chị đã tốt nghiệp tiến sĩ rồi, bây giờ cũng là giáo sư, Tiết Vân Lĩnh cũng đã sớm tốt nghiệp.” Cô ta vừa cười vừa thở dài: “Đối với bọn chị mà nói chuyện vô cùng khó khăn, còn với các em mà nói lại đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.”
Lục Tiêu Tiêu ở bên cạnh gật mạnh đầu, cô bé làm chứng đây là thật! Cô bé cảm thấy học hành khó ơi là khó, nhưng Toa Toa lại rất dễ.
Cô bé cũng biết Phan Thược Dược, năm tám mươi lăm Lục Đông Thành bị điều tạm qua quân khu tỉnh bên đó làm việc hai năm, nghỉ hè và nghỉ đông hai anh em Lục Tiêu Tiêu và Lục Yến Sanh cũng sẽ tới nhà họ Tiết chơi.
Phan Thược Dược nhìn Lục Tiêu Tiêu ở bên cạnh, cũng nhận ra cô bé, còn ngạc nhiên nói: “Tiêu Tiêu cũng lớn như vậy rồi à.”
Trước đây khi gặp mặt Lục Tiêu Tiêu vẫn còn nhỏ, mềm mại đáng yêu giống như búp bê sứ, không ngờ lúc này cũng là một cô gái trẻ xinh đẹp rồi.
Chỉ là nhìn gương mặt xinh xắn đó tuy đã trưởng thành nhưng phỏng chừng vẫn thú vị như hồi nhỏ vậy.
Lục Tiêu Tiêu dựa gần người Toa Toa: “Em thấp hơn Toa Toa một chút, vì em không đủ thông minh nên học hành mệt lắm.”
Phan Thược Dược nở nụ cười, cô gái này thật sự rất đơn thuần.
Toa Toa: “Chị Thược Dược, chị tới gặp anh cả em sao?”
Sắc mặt của Phan Thược Dược có hơi mất tự nhiên, đỏ bừng lên nhưng vẫn gật đầu.
Lục Tiêu Tiêu thấy vẻ mặt này của cô ta cũng lập tức khẩn trương, chị Phan Thược Dược thích anh Viễn Chinh à, ôi giời ơi, vậy chính là tình địch rồi còn gì.
Toa Toa chạy qua đó chào hỏi, tài xế nhìn thấy cô bé lập tức cười cho bọn họ vào trong.
Một nam một nữ canh chừng ở góc tường hô lên: “Sao bọn họ được vào?”
Tài xế chẳng thèm để ý đến bọn họ.
Khi Tiết Viễn Chinh thấy Toa Toa và Lục Tiêu cũng ngạc nhiên: “Sao các em lại tới đây?”