Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1116 - Chương 1116. Phiên Ngoại 74

Chương 1116. Phiên ngoại 74 Chương 1116. Phiên ngoại 74

Chương 1116: Phiên ngoại 74

Cô bé sáp đến trước mặt Lâm Tô Diệp, ôm cánh tay cô: “Mợ, anh Viễn Chinh với chị Tiêu Tiêu thật sự đến với nhau rồi sao?”

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Bọn trẻ vẫn chưa nói với cháu sao, trở về cháu tự hỏi bọn họ đi.”

Gần đây Tiêu Tiêu và Đại Quân qua lại gần gũi, thường xuyên đi tìm cậu bé, cho dù chưa kết đối tượng thì phỏng chừng cũng đang trong giai đoạn tìm hiểu.

Cố Tiết Doanh thở dài một tiếng: “Ôi, đang còn trẻ khỏe yêu sớm làm gì, chậc chậc, thật không biết hưởng thụ. Kết hôn có gì hay, cả ngày nấu cơm chăm con, phiền bỏ xừ.”

Cô út bắn hạt dưa về phía cô bé: “Cha con chăm con lớn, đến lượt con ở đó kêu ca à.”

Cố Bảo Doanh lập tức trốn sau lưng bà Tiết: “Bà ngoại, bà quản mẹ cháu đi, toàn hung dữ với cháu thôi.”

Bà Tiết: “Ôi chao, bà quản mẹ cháu ấy hả? Ở cái nhà này bà cũng chỉ có địa vị cao hơn cậu hai cháu một chút xíu thế này thôi.”

Cố Tiết Doanh quay đầu nhìn Tiết Minh Dực ở một bên, anh đang đánh cờ với ông ba Cố, cha Cố giúp ông ba, cha Hoắc giúp cậu hai, cha thì làm trọng tài của bọn họ, phòng ngừa các ông cụ chơi xấu.

Cô bé ghé vào tai bà Tiết, nói: “Bà ngoại, bà thật lợi hại.”

Bà Tiết: “Sao lại nói thế, muốn trao thưởng cho bà sao?”

Cố Tiết Doanh: “Bà nhìn xem, bà sinh cậu hai cháu, cậu hai cháu vừa đẹp trai vừa lợi hại, cậu hai cháu lại tìm một đại mỹ nhân như mợ hai cháu, sinh ra những người con đều thông minh và ưa nhìn như anh cả, anh hai và chị cháu. Điều mấu chốt nhất là bà đã sinh ra đồng chí công an lợi hại như mẹ cháu, tìm được một cậu con rể đẹp trai như thế, bọn họ lại sinh ra một người thông minh tuyệt đỉnh như cháu, đúng không ạ?”

Bà Tiết nhìn cô bé: “Gì vậy trời, bà thấy cháu cũng không thông minh, ngược lại không thông minh bằng anh Đại Quân và Tiểu Lĩnh của cháu, cũng kém hơn chị Toa Toa của cháu một chút.”

Cố Tiết Doanh cũng không phiền lòng: “Bà cụ ơi, cháu cũng có so với bọn họ đâu, nhưng cháu cũng thông minh hơn cậu cả, cậu ba và cả con cái của bọn họ nhiều đấy chứ?”

Bà Tiết lập tức nói: “Vậy cháu thật không có chí tiến thủ, yêu cầu đối với bản thân quá thấp, thi cuối kỳ cháu xếp hạng mấy?”

Sắc mặt của Cố Tiết Doanh thay đổi, lập tức đáp: “Bà cụ, không hỏi thành tích thi cử thì chúng ta vẫn là bà cháu tốt.”

Bà Tiết lại bắt đầu nhìn sắc mặt hành động: “Doanh Doanh, bà nói với cháu này, bản thân cháu học kém cũng không sao, sau này nhất định phải tìm một đối tượng học hành tốt, mẹ cháu và mợ cháu đều như thế cả.”

Mẹ Hoắc bưng mâm cùng Lâm Tô Diệp vừa ăn hoa quả vừa nói chuyện, nói đến mấy đứa trẻ.

Toa Toa và Hoắc Nham đã đi mua đồ, Tiêu Tiêu đi tìm Đại Quân, ba người Tiểu Lĩnh nói có công chuyện.

Đang nói thì Đại Quân và Tiêu Tiêu về nhà, không ngờ cùng về còn có bốn vị khách nữa, là cha mẹ dẫn theo hai đứa con.

Lâm Tô Diệp nhìn lại thấy hơi quen mắt, nghĩ ngợi một lúc, cô từng thấy người đàn ông trung niên đó trên báo rồi, hình như là ông chủ công ty lớn nào đó, ông chủ Nhan.

Con gái lớn lên cực kỳ xinh đẹp, khoảng hai mươi lăm tuổi, giỏi giang cởi mở, mặc một bộ tây trang văn phòng màu gạo, rất giống nữ cường chuyên nghiệp.

Cha Nhan kích động nói: “Cuối cùng cũng tìm được ân nhân, thật sự có duyên quá!”

Đám người Lâm Tô Diệp mang vẻ mặt nghi ngờ, đồng loạt nhìn Đại Quân.

Đại Quân giải thích đơn giản một lần.

Người tới chính là cha mẹ và em trai của Nhan Hâm, lúc nhỏ bọn trẻ từng cứu đứa em trai nhỏ đó.

Cha Nhan và mẹ Nhan rất kích động, ra sức cảm ơn, đặc biệt mẹ Nhan còn kéo tay Lâm Tô Diệp cảm ơn không ngừng.

Nhan Hâm: “Bác Tiết, dì Lâm, lần này cũng may có Tiết Vân Lĩnh, cậu ấy lại cứu cháu thêm một lần.”

Nói tới cũng thật trùng hợp, lúc Tiết Vân Lĩnh đi làm nhiệm vụ về đến sân bay vô tình phát hiện có chiếc xe bất thường, cậu bé bám theo quan sát một chút, thuận tay cứu được Nhan Hâm đã bị chuốc thuốc mê.

Hung thủ là bạn làm ăn của cha Nhan, vì bất mãn với việc cha Nhan giao chuyện kinh doanh cho con gái Nhan Hâm nên sinh ra suy nghĩ xấu bắt cóc Nhan Hâm để cha Nhan cảm thấy con gái không làm nên chuyện, chuyển lại toàn bộ việc kinh doanh cho phía đối tác.

Bạn làm ăn của cha Nhan đều là người có quan hệ với gia tộc thời trẻ, bao gồm cả người đàn ông đã bắt cóc em trai khi ở nhà trẻ lúc nhỏ đó cũng là bạn hồi trước của nhà họ Nhan.

Nhà họ Nhan là thương nhân lớn trước khi dựng nước, mở đến mấy chục cửa hàng, đồng nghiệp trong nhà nhiều vô số. Sau khi dựng nước công tư hợp doanh, ông ta vào cơ quan làm việc, sau này lại bị lật đổ phải đi cải tạo lao động, năm bảy mươi sáu được mời về nhận lại cương vị công tác.

Ông ta đề bạt một vài người trẻ tuổi có đầu óc kinh doanh lên, sau khi cải cách mở rộng lại hợp tác làm ăn.

Chỉ là không ngờ lòng tốt của mình lại đổi lấy phiền phức như thế.

Bình Luận (0)
Comment