Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 121 - Chương 121. Thơm Thơm

Chương 121. Thơm thơm Chương 121. Thơm thơm

Chương 121: Thơm thơm

Lâm Tô Diệp nhìn mà bật cười, muốn giúp anh ôm con gái xuống nhưng Tiết Minh Dực lại giơ một bàn tay to ôm con gái đặt vào ổ chăn một cách vững vàng.

Lâm Tô Diệp nhanh mắt, phát hiện ra trong túi của con gái nhét một nắm vải mới móc ra nhìn, vậy mà lại là một cái khăn tay, bên rìa màu xanh nhạt, bên trên còn thêu một cái lá màu xanh cũng đã phai màu rồi.

Kỹ thuật thêu này… sao lại hơi quen quen nhỉ?

Tiết Minh Dực đứng dậy nhìn thấy vội vàng duỗi tay ra cầm, bị Toa Toa lấy mất từ lúc nào sao anh lại không biết.

Lâm Tô Diệp giữ chặt không buông: “Hình như là của em?”

Đôi con ngươi thăm thẳm và tối đen của Tiết Minh Dực nhìn chằm chằm vào cô một cách sáng ngời: “Của em? Em để ở đâu?”

Lâm Tô Diệp nhíu mày: “Đây là cái trước đây em làm ở nhà mẹ đẻ.”

Cô đại khái nhớ hình như có cái khăn tay không thấy đâu nữa, không biết rớt ở đâu, sau này cũng lười tìm lại.

Khăn tay sau khi cô kết hôn đều là màu trắng đơn giản nhất, không thêu hoa nữa cho nên không phải cái bây giờ.

Cô nhìn về phía Tiết Minh Dực với vẻ tò mò: “Anh tìm được ở đâu vậy?”

Đối diện với đôi mắt sáng ngời và long lanh của cô khiến tinh thần của Tiết Minh Dực có hơi nhộn nhạo, hoàn toàn không muốn nói đây là cướp được từ chỗ Liên Thắng Lợi, anh không muốn để cô nghĩ đến con người Liên Thắng Lợi này.

Anh thấp giọng đáp: “Tìm được ở nhà.”

Lâm Tô Diệp ồ một tiếng: “Em biết rồi, có phải kẹp trong đống chăn bông hồi môn của em không?”

Lúc đầu cô gả đi, trong nhà cho cô của hồi môn hai cái chăn bông, còn có cả quần áo trước kia của cô, có khả năng chiếc khăn tay này cũng bị kẹp bên trong, cô không nhìn thấy, bị Tiết Minh Dực cầm đi.

Tiết Minh Dực giơ tay vuốt ve phần cổ trơn mịn của cô, giọng khàn khàn: “Ừm.”

Lâm Tô Diệp muốn nhét vào trong túi mình lại bị anh nắm cổ tay, hôn đến cả người đều mềm nhũn, khăn tay cũng bị cướp về luôn.

Rất lâu sau anh mới buông cô ra, Lâm Tô Diệp đỏ mặt thở dốc, chạy ra ngoài đón gió cho bình tĩnh lại.

Toa Toa đang ngủ trưa nên cô không thể giẫm máy may, đành ngồi xuống đôn gỗ ở cửa lớn lấy tờ báo gấp lại bằng miếng đậu hũ tùy tiện mang bên người ra để đọc.

Cô lấy được vài tờ báo từ trường học, đọc ra từng câu từng chữ, đọc thầm rồi lại phân tích từ, đọc chữ mới và lý giải nghĩa.

Đây là đề nghị mà Cố Mạnh Chiêu dạy cô, Triệu Tú Phân cũng nói học như vậy tiến bộ rất nhanh.

Chủ yếu cũng là vì Lâm Tô Diệp nỡ bỏ sức lực, mang theo bên người, tận dụng mọi thời gian để học.

Đợi cô đọc xong một bài văn trở vào nhà lại phát hiện ra Tiết Minh Dực đang ngồi xổm bên bể nước giặt quần áo.

Cô đi lên giúp: “Em định ra sông giặt.”

Trong nhà tốn nước còn phải đi gánh nước nữa.

Tiết Minh Dực lại kiên trì giặt ở nhà, nước dùng hết thì đi gánh thêm, anh về thăm người thân không phải để họ đi ra bờ sông giặt quần áo cho mình, ở nhà cảm giác sẽ khác hẳn.

Tiết Minh Dực giặt quần áo vắt khô còn Lâm Tô Diệp phụ trách phơi.

Tiết Minh Dực vắt xong cái cuối cùng, nhìn qua cửa sổ lại phát hiện ra con gái đã tỉnh, đang ngồi bên tủ giường bới gì đó ra.

Trong miệng cô bé ô ô vù vù nói thứ ngôn ngữ bí mật gì đó, bàn tay nhỏ lại rất nhanh nhẹn, bới hết quần nhỏ và cái yếm của mình, còn có cả áo ngực và nội y của Lâm Tô Diệp ra hết, cuối cùng móc được một cái hộp vỏ sắt đã tróc sơn đựng bánh quy ra.

Hộp quá cũ, nắp cũng đã sớm không đóng lại được nữa, Toa Toa vừa đẩy là mở ra.

Cô bé lấy một tờ giấy màu sắc rực rỡ đã từng thấy từ rất lâu trước kia ở bên trong ra, bắt đầu chu môi gọi bức ảnh đen trắng hai inch trên đó: “Mẹ, ba…”

Gọi một tiếng xong, cô bé bò xuống, đi đến gần cửa sổ quỳ trên bệ cửa, bàn tay nhỏ đẩy cửa sổ ra ngoài, gọi: “Ba ơi, ba ơi.”

Tiết Minh Dực: “Đây.”

Toa Toa vung tờ giấy lòe loẹt đó: “Ba ơi.”

Tiết Minh Dực liếc mắt nhìn, đó không phải giấy chứng nhận kết hôn của anh và Lâm Tô Diệp sao?

Bọn họ là kết hôn quân đội, chỉ cần gửi thư xin kết hôn cho tổ chức, sau khi phúc đáp có thể kết hôn với nhau, rất nhiều người bận không thể đi nhận giấy chứng nhận kết hôn.

Trước đây thôn dân kết hôn chú trọng đi tìm cán bộ đại đội viết thư kết hôn, ăn bữa cơm chung với nhau là được, có rất ít người đặc biệt đi nhận giấy chứng nhận kết hôn của chính phủ. Sau này chính phủ đưa ra chính sách có thể dựa vào giấy chứng nhận kết hôn để mua thuốc lá, rượu, đường, và trà mới có người bắt đầu đi nhận.

Ngày thứ hai anh đón Lâm Tô Diệp tới đã dẫn cô tới công xã làm giấy chứng nhận kết hôn, còn đặc biệt đi chụp một bức ảnh hai inch của hai người dán lên trên.

Anh đích thân dán, giấy chứng nhận kết hôn do Lâm Tô Diệp giữ.

Tiết Minh Dực vào phòng nhìn.

Bình Luận (0)
Comment