Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 178 - Chương 178. Sao Cô Ta Biết Mình Sẽ Tới

Chương 178. Sao cô ta biết mình sẽ tới Chương 178. Sao cô ta biết mình sẽ tới

Chương 178: Sao cô ta biết mình sẽ tới

Cô bé chạy tới trước mặt Lâm Tô Diệp ôm mẹ mình, không cho bà nội hung dữ.

Lâm Tô Diệp xoa gương mặt nhỏ của con gái kêu cô bé đừng tức giận, đi qua một bên chơi.

Bà Tiết: “Tiền gì? Đưa tôi xem.”

Bà ta không thể mất mặt với người quen bên cạnh vì dù sao cũng sớm chiều ở chung, sợ người ta nói vào nói ra, nhưng bà ta chưa từng gặp Lâm Uyển Tinh nên cũng không cần có gánh nặng lớn như vậy.

Bà ta trừng mắt nhìn Lâm Tô Diệp: “Có phải cô cầm tiền của con trai tôi cho người khác không hả?” Bà ta lại trừng mắt nhìn Lâm Uyển Tinh: “Các cô là chị em nhà mẹ đẻ của cô ta.”

Lâm Uyển Tinh bị đôi mắt đã trải qua bao sự đời đó của bà Tiết nhìn trúng, có một loại khó chịu không nói nên lời.

Cô ta vốn thanh cao kiêu ngạo, điềm đạm bình tĩnh, trước thì bị Lâm Tô Diệp kể khổ, khóc lóc ỉ ôi một hồi cần phải thả lỏng tâm thái, cảm giác ưu việt vừa dâng lên, cả người cô ta đã đắc ý ngay được. Nhưng ai biết ngay sau đó Lâm Tô Diệp đã bắt đầu đòi tiền, một phen chỉ gà mắng chó đó đã khiến toàn bộ phòng tuyến tâm lý của cô ta sụp đổ, sự bình tĩnh ban đầu không thể duy trì được nữa, trong lòng vừa hoảng vừa vội, vừa thẹn vừa lúng túng.

Lâm Tô Diệp chơi một phen vừa hòa giải vừa tấn công khiến tinh thần của cô ta có hơi sụp đổ, lúc này bà Tiết lại ra ngoài xét nét cô ta như nhìn một người xấu khiến cô ta không chống đỡ nổi.

Bà Tiết cũng không nói gì mà chỉ nhìn hai người bọn họ chằm chằm như phòng trộm vậy, chỉ sợ Lâm Tô Diệp cho người nhà mẹ đẻ gì đó.

Lâm Uyển Lệ đẩy Lâm Uyển Tinh: “Chị, chị viết trước đi, không phải trên người chị có tiền sao, trước trả cho bọn họ một ít bớt để bọn họ tới bộ đội làm loạn, nếu như đồn ra chị có tiền không trả thì…”

Lâm Uyển Lệ vừa nói vừa nhìn Lâm Tô Diệp, tôi đỡ một chiêu cho cô, cô đừng nói tôi không đứng về phía cô nhá.

Lâm Uyển Lệ và Liên Thắng Lợi kết hôn không hạnh phúc cô ta toàn đổ thừa lên đầu Lâm Uyển Tinh, lại ghen tỵ với Lâm Tô Diệp, chỉ mong sao mọi người đều không hạnh phúc như cô ta.

So ra mà nói thì cô ta càng thích Lâm Uyển Tinh bị xấu mặt hơn.

Chỉ một lúc như vậy mà Lâm Uyển Tinh đã cảm giác mình chết mấy hiệp rồi, thật quá mất mặt.

Cô ta thật sự rất hối hận vì đã theo Lâm Uyển Lệ qua đây thăm Lâm Tô Diệp, cả đời này cũng chưa từng hối hận đến thế, gả cho Hồ Thành Hâm cũng chưa từng hối hận đến vậy.

Cô ta quả thật tới để chịu sỉ nhục mà.

Một người phụ nữ thôn quê không có văn hóa như Lâm Tô Diệp không ra bài theo lý thường, không nói lễ tiết cũng không quan tâm thể diện, vừa khóc vừa náo, đã ném đá giấu tay lại còn trực tiếp bất chấp mặt mũi đi đòi tiền.

Quả thật là khắc tinh của loại người có tự trọng và thích thể diện như cô ta.

Lúc này Lâm Uyển Lệ nói với bà Tiết: “Bác gái, bác tuyệt đối đừng tới bộ đội làm loạn.”

Cô ta lại ghé bên tai Lâm Uyển Tinh xúi bậy gây chuyện: “Chị, lá thư nặc danh đó không phải còn nói gì đó sao, nếu như bác gái đi tới bộ đội, người ta lại nói mấy lời đàm tiếu gì đó thì chị phải chịu thiệt bao nhiêu?”

Sau lưng Lâm Uyển Lệ lập tức đổ một tầng mồ hôi lạnh, vừa xấu hổ vừa giận dữ khiến trước mắt cô ta tối đen.

Cô ta thật sự không ngờ một người chính trực và có nguyên tắc như Tiết Minh Dực lại có người mẹ và vợ… không ra thể thống gì như thế.

Cô ta không thể để bà Tiết tới bộ đội gây náo loạn, tuy rằng một trận ầm ĩ này cũng khiến Tiết Minh Dực mất mặt nhưng cô ta là người càng mất mặt hơn.

Cô ta là một người phụ nữ hiếu thắng tự trọng, không cho phép người khác sỉ nhục mình như thế.

Cô ta cắn răng, bỏ đi, dù sao vốn dĩ cô ta cũng muốn trả tiền, chẳng qua chỉ muốn đợi con lớn hơn một chút mới trả mà thôi.

Cô ta cầm bút chì lên.

Lâm Tô Diệp vội lấy một cây bút bi trong hộp đưa cho cô ta: “Dùng cái này đi, không phai màu.” Cô lại cầm mực đóng dấu sắp dùng hết trong hộp nhỏ ra nốt, đây là do sau khi Tiểu Lĩnh và Toa Toa học điểm chỉ vẽ ngón tay, cô đã tới đội sản xuất hỏi kế toán mua và anh ta đã cho cô.

Lâm Uyển Tinh lập tức nhận ra đây là bút của bộ đội, chắc hẳn là Tiết Minh Dực để ở nhà, còn cả mực đóng dấu cũng đã chuẩn bị xong, bình thường trong nhà người ta sẽ có mực đóng dấu sao?

Không phải cô ta đã sớm chuẩn bị đợi mình tới đấy chứ?

Lẽ nào… cô ta và Lâm Uyển Lệ cấu kết với nhau cố tình tính kế mình?

Bằng không sao cô ta lại chuẩn bị chu toàn như vậy?

Sao cô ta biết mình sẽ tới?

Bình Luận (0)
Comment