Chương 252: Tức chết mất
Cậu bé nói còn học theo bộ dáng của Tiểu Lĩnh nhảy chân sáo đi đường, tốc độ cũng không nhanh, rất nhiều đứa trẻ đều thích như vậy.
Xưa nay Đại Quân luôn yên tĩnh nghiêm chỉnh đột nhiên nhảy như vậy khiến Tiểu Lĩnh rất cảm động.
Cậu bé ôm Đại Quân: “Đại Quân, anh hiểu em, em không va vào thím ấy mà.”
Tống Ái Hoa nôn nóng.
Tụi mày đang làm gì thế?
Ngoan ngoãn thừa nhận không phải tốt hơn sao? Phiền phức như vậy làm gì? Tao cũng không đổ cho chúng mày cố tình!
Cô ả càng muốn đổ tội cho cậu bé hơn, chỉ cần Tiểu Lĩnh thừa nhận đã va vào cô cả, dù là thừa nhận không cẩn thận cũng được.
Sao đứa trẻ này lại ngang bướng như thế, tức chết mất!
Lúc này Lâm Tô Diệp bước vào, bộ dáng rất gấp gáp: “ Các người còn ở đây cãi nhau cái gì? Thằng ba nhanh lên, hạ ván cửa xuống, gọi hai người đưa em dâu tới phòng y tế công xã.”
Cô nói với những người phụ nữ đang xem náo nhiệt: “Các chị em dâu giúp một tay đưa Ái Hoa tới phòng y tế, sinh non cũng không phải chuyện đùa, nếu như chậm trễ sau này không thể sinh nở được thì phiền lắm. Cái khác không nói cứ đi khám bác sĩ trước đã.”
Mọi người gật đầu, nói Lâm Tô Diệp là người biết giải quyết vấn đề, tuy rằng sẽ chậm trễ thời gian của bọn họ nhưng cũng bằng lòng giúp, vì cô đã nói sẽ cho mỗi người một đồng.
Tống Ái Hoa nôn nóng, dựa vào cái gì cho bọn họ tiền!
Một đồng tiền lận! Cho cô ả không tốt hơn sao?
Anh ba Tiết rất cảm động: “Chị hai, vẫn là chị sáng suốt, chúng ta đi bệnh viện ngay đi.”
Tống Ái Hoa nôn nóng: “Không cần đi bệnh viện, chỉ là sinh non thôi nào có đáng đi bệnh viện, chúng ta cũng không cần tốn tiền uổng phí như thế.”
Phụ nữ trong thôn sinh non chỉ cần không phải thai kỳ lớn hoặc là xuất huyết nhiều thì không ai đi bệnh viện mà đều là ở nhà tự mình nghỉ ngơi điều dưỡng là được.
Cùng lắm ăn vài quả trứng gà, uống vài bát nước đường đỏ và cháo gạo kê, chứ nào có ai đến bệnh viện đâu?
Bác sĩ chân đất cũng không cần gọi.
Gọi bác sĩ chân đất một lần ít nhất hai hào, đi một chuyến tới bệnh viện ít nhất cũng phải một hai đồng.
Nhà ai nỡ bỏ ra khoản tiền này?
Cô ả ra sức nói không cần, nghỉ ngơi ở nhà là đủ, uống thêm ít nước đường đỏ và cháo là được.
Lâm Tô Diệp cười lạnh: “Nhà chú ba, em sinh non, chị đưa em đi bệnh viện kiểm tra cẩn thận mà sao em còn không cần thế? Lỡ như để lại sự cố gì sau này không thể mang thai nữa thì sao? Vậy không phải là có lỗi à?”
Cô ra hiệu cho anh ba Tiết nhanh lên: “Đi bệnh viện kiểm tra, nói không chừng còn phải nạo tử cung.”
Trong thôn có phụ nữ sinh non mới đầu ở nhà nghỉ ngơi không coi là chuyện gì lớn, sau này dẫn đến tử cung dính chặt lại, bệnh rồi phải đi nạo tử cung.
Nhà bà cả có một cô con dâu cũng như thế, cho nên mọi người rất sợ từ nạo tử cung này.
Lâm Tô Diệp kêu bà Tiết giúp thu dọn chăn màn cho Tống Ái Hoa, nghỉ sinh non cũng không thể bị lạnh.
Anh ba Tiết vừa nghe cũng gấp không chịu được, khuyên Tống Ái Hoa: “Ái Hoa, chị hai kêu chúng ta đi thì đi kiểm tra cẩn thận một phen.”
Tống Ái Hoa gấp phát điên, anh hiểu cái mẹ gì mà nói, đi rồi bác sĩ vừa kiểm tra không phải tôi lộ tẩy rồi sao?
Tống Ái Hoa thật sự không ngờ Lâm Tô Diệp kẹt sỉ lại cho mình đi bệnh viện, tốn nhiều tiền như vậy ai lại nỡ chứ.
Cô ả sống chết kéo anh ba Tiết không chịu đi.
Bà Tiết cũng phát hiện ra rồi, bà ta rút cái gậy nhóm lửa đi qua không đầu không đuôi quất anh ba Tiết: “Thằng khốn nạn ăn cây táo rào cây sung nhà mày, cấu kết với nhau lừa mẹ mày à, lừa ăn lừa uống, hai đứa mày cũng thật có bản lĩnh.”
Anh ba Tiết bị đánh chạy trối chết, còn đang không hiểu đã xảy ra chuyện gì: “Mẹ, Ái Hoa đã bị Tiểu Lĩnh va phải sinh non rồi, mẹ còn bảo vệ cháu trai, á… đừng đánh!”
Bà Tiết đánh con trai một trận, chỉ vào Tống Ái Hoa trên giường nói: “Nhà họ Tiết tôi không cần đứa con dâu lười biếng như cô, cái thứ lòng dạ hiểm độc, nhân lúc còn sớm cút về nhà họ Tống các cô ngay!”
Những người phụ nữ khác cũng vây quanh tới, hóa ra Tống Ái Hoa không mang thai mà chỉ ở đó giả bộ thôi.
Cái này…
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, không ai ngờ được còn có người vì lừa ăn lừa uống mà giả bộ mang hai nữa?
Cần thiết phải thế không?
Cô nói nếu như cô là vợ bé của nhà phú ông địa chủ đi, thì cô còn giả bộ mang thai lừa ăn lừa uống được, nhưng đây đều là hộ nông dân đã chia nhà, cô giả bộ làm cái mẹ gì hả?