Chương 308: Cứu một mạng 3
Lưu Phụng Mai: “Trước đây đoàn văn công của bộ quân sự về đây biểu diễn thăm hỏi có một cô gái yêu ma tà đạo nhìn trúng lão Tiết nhà các em, có chuyện hay không đều chạy tới văn phòng, cô ta nghĩ người khác không biết suy nghĩ của cô ta sao?”
Lâm Tô Diệp: “Còn có chuyện này sao ạ?
Lưu Phụng Mai: “Còn không sao? Đừng thấy lão Vương nhà bọn chị từng này tuổi rồi, lớn lên cũng không ưa nhìn bao nhiêu mà vẫn có người bổ nhào vào kìa. Lão Tiết nhà bọn em vừa cao vừa đẹp trai, phải hút người bao nhiêu. Không giấu gì em, chị mà trẻ thêm vài tuổi… ha ha, chọc em chơi thôi.”
Lâm Tô Diệp: “…”
Cô nghĩ đến gì đó mới hỏi: “Chị dâu, đợt tết đó có phải có một người nhà họ Liên tới thăm người thân không?”
Lâm Uyển Lệ tìm cô nói em chồng cô ta đi thăm người thân nghe nói Tiết Minh Dực có nhân tình, chuyện này rốt cuộc là Lâm Uyển Lệ bịa đặt hay là em chồng cô ta thật sự nghe nói, Lâm Tô Diệp muốn hỏi cho rõ ràng.
Cô cảm thấy em chồng của Lâm Uyển Lệ sẽ không vô duyên vô cớ bịa đặt vì dù sao cũng không có xung đột lợi ích gì với cô và Tiết Minh Dực.
Cô vẫn nghiêng về phía Lâm Uyển Lệ bịa đặt hơn, để kích động mình tới đánh nhau với Lâm Uyển Tinh, Lâm Uyển Lệ cũng đủ liều thật đấy.
Lưu Phụng Mai nghĩ ngợi: “Khu tập thể gia đình ở bộ chỉ huy sư đoàn chúng ta cũng không phải nơi lớn bao nhiêu, có một người lạ tới chị chớp mắt cũng biết ngay, ngược lại chưa từng nghe nói có một người như vậy.”
Lâm Tô Diệp nghĩ ngợi, hình như chồng của em chồng Lâm Uyển Lệ là lính dưới tay Tiết Minh Dực, vậy phỏng chừng là tới bộ chỉ huy đoàn rồi.
Cô lại hỏi: “Có người nào tên Lâm Uyển Lệ tới đây thăm người thân không chị? Chị gái cô ta là Lâm Uyển Tinh, nói ra thì còn là chị em họ của em.”
Lâm Tô Diệp vừa nói, Lưu Phụng Mai đã phanh gấp lại.
Cô ta vì chuyện này mới mời Lâm Tô Diệp tới đây.
“Em gái, quan hệ giữa em và cô ta bình thường, không tính là tốt chứ?” Lưu Phụng Mai đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Lâm Tô Diệp gật đầu: “Từ nhỏ đã không gặp, vài ngày trước cô ta mới qua nhà em một chuyến.”
Hai tay của Lưu Phụng Mai vỗ bốp vào nhau một cái: “Thế này cũng vừa đúng luôn, có phải em vẽ một bức tranh về cô ta không?”
Lâm Tô Diệp nhìn cô ta với vẻ ngạc nhiên, cô vẽ gửi cho tdm mà anh còn cầm cho người khác xem sao? Anh không buôn chuyện như vậy đâu.
Lưu Phụng Mai cười đáp: “Đúng ha, là em phải không? Chị nghe đoàn trưởng Tần nói em biết vẽ tranh, còn gửi cho lão Tiết treo trong ký túc xá.”
Lâm Tô Diệp ngại ngùng đáp: “Chị dâu, thật sự cũng không có gì, chỉ là dùng màu sắc vẽ loạn thôi, ai vẽ cũng đẹp hết.”
Lưu Phụng Mai: “Được rồi, em đừng khiêm tốn, bức tranh đó chị cũng thấy qua rồi, chắc tám phần là đoàn trưởng Tiết kêu Tiểu Thẩm gửi cho cô ta, em không biết đâu, khi ấy mặt cô ta xanh lét, ha ha.”
Khi ấy cô ta vẫn chưa biết chuyện Vương Phúc Thuận không lấy tiền mà còn trợ cấp ngược lại đó, sau này biết rồi cô ta cũng xa cách hẳn, cảm thấy bức tranh đó vẽ quá hay.
Sau đó dù là trong khu gia đình thuộc bộ chỉ huy sư đoàn hay là ở phạm vi nhỏ đều lưu truyền vợ của đoàn trưởng Tiết là hổ cái, ép Lâm Uyển Tinh có chồng vừa mới chết phải trả tiền, nói nếu như không trả tiền sẽ ép đoàn trưởng Tiết ly hôn, đoàn trưởng Tiết không có chiêu nào mới đành đồng ý.
Vì Tiết Minh Dực làm người nghiêm túc chính trực nếu như truyền vào trong tai anh, anh thật sự sẽ tới cửa chất vấn, cho nên rốt cuộc cách nói này cũng không lưu truyền ra ngoài mà chỉ có các gia đình nói riêng, thậm chí còn không nói với cô ta và Lý Lan Tú.
Lưu Phụng Mai cũng là vô tình nghe được như vậy, người ta cũng không chắc là thật, cô ta cũng không tìm được người chất vấn.
Lâm Tô Diệp nở nụ cười mà không nói nhiều, cô biết mình trình độ văn hóa thấp cho nên giữ vững nguyên tắc nói ít nghe nhiều mọi lúc mọi nơi.
Lưu Phụng Mai: “Lâm Uyển Tinh này thật sự khiến chị ghê tởm muốn chết.”
Cô ta nghẹn đầy một bụng thiệt thòi bất mãn, bình thường không tìm được người để nói nói, nói với Vương Phúc Thuận cũng chỉ bị anh ta phê bình không đoàn kết yêu thương nhau, so đo từng tí một, quá ác ý với Lâm Uyển Tinh.
Nói với Lý Lan Tú, đối phương lại là một người cẩn thận chỉ sợ rước tới phiền phức cho chồng mình, còn cố hết sức khuyên Lưu Phụng Mai nhẫn nhịn, đừng đắc tội với người ta. Dù sao Lâm Uyển Tinh cũng là một tay viết lách, nếu như cô ta lén lút giở trò xấu vậy tương lai của chồng mình cũng sẽ bị ảnh hưởng.