Chương 340: Rất thất bại
Tiết Minh Dực cũng cởi quần áo bẩn của mình xuống lại xử lý đơn giản vết thương ở cánh tay trái của mình, trước đó quân y Trần đã xử lý giúp anh, anh cảm thấy không thành vấn đề.
Anh vắt khăn vặt tùy tiện lau qua người, rồi lại lên giường ôm Lâm Tô Diệp ngủ bù.
Một ngày một đêm khiến thể lực của bọn họ tiêu hao cực lớn, có thể không ăn gì nhưng cần phải bổ sung giấc ngủ.
Lúc này Tần Kiến Dân quen thuộc dẫn cô út đi tới nhà ăn đi cửa sau.
Anh ta ở bộ chỉ huy đoàn hiển nhiên thoải mái hơn ở bộ chỉ huy sư đoàn, tuy rằng đây là bộ chỉ huy đoàn của Tiết Minh Dực nhưng anh ta còn tự do hơn cả Tiết Minh Dực.
Tiết Minh Dực làm người nghiêm túc đứng đắn, rất ít làm ra chuyện quá giới hạn, anh lại biết dẫn nhân viên nấu nướng và hậu cần ở hai bộ chỉ huy đoàn cùng nhau đi khắp núi đồi săn lợn rừng, thỏ rừng, hoặc là tìm quả dại, đào rau dại gói sủi cảo.
Trong nhà ăn của đám người Tiết Minh Dực có một nhân viên nấu nướng nghe nói trong nhà có đầu bếp tổ truyền, nấu ăn thổi cơm làm bánh đều được, còn từng nấu qua món ăn cung đình.
Tay nghề của anh ta vô cùng tốt, cho dù năng lực khác không được nhưng vẫn có thể giữ lại ở bộ đội, hơn nữa không cần tham gia huấn luyện, tiền lương và trợ cấp còn cao hơn người khác một chút.
Tư lệnh viên nghe nói vậy muốn moi anh ta tới bộ tư lệnh, kết quả đầu bếp người ta khẳng khái từ chối, cứ nhất định đòi ở bộ chỉ huy đoàn của đoàn trưởng Tiết.
Đoàn trưởng Tiết đi đâu thì anh ta đi đó.
Tần Kiến Dân thật sự vô cùng ngưỡng mộ, cũng may của Tiết Minh Dực chính là của anh ta, cơ hội cho anh ta ăn còn nhiều hơn Tiết Minh Dực.
Tiết Minh Dực rất ít khi kêu người làm gì đặc biệt cho anh, mà toàn ăn cơm tập thể.
Tần Kiến Dân lại không khách sáo, ngay cả món đặc biệt còn không ăn vậy làm đoàn trưởng còn gì thú vị?
Anh ta tiêu tiền mua ba món một canh cho cô út, có hộp đậu phụ, trứng xào lá hương thung dại, cải trắng xào bột mì, và canh miến thịt viên.
Cô út được ăn đồ nóng, nhìn Tần Kiến Dân: “Anh Tần, sao anh không ăn?”
Tần Kiến Dân: “Anh thích nhìn em ăn hơn.”
Cô út: “Anh thú vị thật đấy, nhìn người khác ăn có thể no bụng là sao vậy?”
Tần Kiến Dân: “Minh Xuân.”
Cô út: “Nói đi, em đang ăn.”
Tần Kiến Dân: “Em muốn kết đối tượng với anh không?”
Cô út đang ăn không ngẩng đầu lên: “Mẹ em muốn.”
Tần Kiến Dân: “…”
Cô út cười khà khà: “Bà cụ thích anh, muốn kêu em và anh kết đối tượng.”
Tần Kiến Dân: “Vậy em nghĩ sao?”
Cô út: “Có thể.”
Tần Kiến Dân: “Là không phải anh thì không được sao?”
Cô út: “Sao có khả năng! Trừ mẹ em và chị dâu ra, không có ai không phải thì không được, anh em cũng không cần.”
Tần Kiến Dân: “…” Hình như cũng không được an ủi gì.
Có hơi thất vọng.
Anh ta không từ bỏ: “Em không thích anh một chút nào sao?”
Cô út: “Thích sao? Không có người nào không thích anh thì phải? Hào phóng bao nhiêu, mời người ăn nhiều đồ ngon như vậy lại còn biết đánh nhau nữa.”
Tần Kiến Dân: “Vậy em nói có thể kết đối tượng với anh chỉ vì mẹ em muốn chứ không phải em muốn?”
Cô út: “Em muốn cũng vô dụng, em cảm thấy cần một đối tượng cũng vô dụng, là bà cụ cứ nhất định muốn em có đối tượng.”
Đột nhiên Tần Kiến Dân cảm thấy hình như cô út không khác gì Tiểu Lĩnh, làm bạn chơi và làm em gái còn được, chứ làm đối tượng?
Nếu như bạn hôn cô ấy, cô ấy có cho bạn một quyền không?
Cô ấy hoàn toàn không có loại thích của con gái đối với con trai đó với anh ta!
Anh ta không phải tên ngốc, có vài người phụ nữ thích Tiết Minh Dực, sao lại lén nhìn anh, sao lại đỏ mặt, sao ánh mắt lại đảo quanh, anh ta có thể nhìn thấy được.
Có người phụ nữ thích anh ta sẽ liếc mắt đưa tình với anh ta, anh ta cũng nhìn thấy.
Nhưng Tiết Minh Xuân hoàn toàn không có.
Ôi, chính là rất thất bại.
Ngược lại anh ta muốn kết đối tượng với Minh Xuân, đương nhiên làm em gái cũng được, dù sao nếu như quan hệ vẫn luôn tốt như vậy cũng rất tốt.
Anh ta có hơi rối rắm, thử hỏi: “Hay là hai chúng ta thử…”
Lời còn chưa dứt, đầu bếp vẫn luôn ở bên đó lén nghe bọn họ nói chuyện bất cẩn dẫn lửa từ trong lò ra, trên tạp dề mà anh ta đeo toàn là dầu mỡ, phừng cái đã bốc cháy, dọa anh ta kêu lên một tiếng.
Tần Kiến Dân vừa định nói hay là hai chúng ta thử kết đối tượng xem thế nào, kết quả trước mắt đột nhiên nhảy ra một người lửa, tình hình đó thật sự dọa người.