Chương 342: Cứu nguy
Lâm Tô Diệp muốn về bộ chỉ huy sư đoàn, ở đây không có người phụ nữ nào khác, cô qua đêm ở đây cứ cảm thấy có hơi đặc biệt, ngoài ra cô cũng nhớ đám người Toa Toa, sợ mình không về bọn họ sẽ lo lắng.
Tuy rằng đám người chính ủy viên Phùng chắc chắn sẽ báo bình an nhưng chung quy nhìn thấy người mới hoàn toàn yên tâm được.
Tần Kiến Dân và cô út trở về, hai người vừa nói vừa cười.
Lâm Tô Diệp liếc nhìn biểu cảm của bọn họ, xem chừng có hy vọng rồi chăng?
Trên đường trở về Tần Kiến Dân lái xe.
Lên xe, Tiết Minh Dực nhắc nhở anh ta: “Lái vững một chút.”
Đừng nhảy như dê rừng.
Đến bộ chỉ huy sư đoàn đã là buổi tối, bà Tiết dẫn hai bé trai và Toa Toa đã ăn cơm tối xong, đang ở ký túc xá đợi bọn họ.
Vừa gặp mặt bà Tiết đã nói: “Lúc ăn cơm tối đã thay cô đi thăm Lưu Phụng Mai, con bé rất khỏe, chúng tôi còn gặp được Lâm Uyển Tinh hình như chân bị thương, còn bị lãnh đạo của cô ta phê bình.”
Toa Toa cũng không ngủ mà vẫn luôn chống đỡ căng mí mắt, cơ thể nhỏ buồn ngủ đến mức lắc lư vẫn không chịu nằm xuống như cũ, thấy cha mẹ về cô bé lập tức giang cánh tay nhỏ đòi thơm thơm.
Tiết Minh Dực bế con gái lên.
Toa Toa thò đầu tới thơm mẹ, sau đó lại chụt một cái thơm cha, rồi lại hôn gió với chú Tần, sau đó nở nụ cười, dựa vào trong cái ôm ấm áp của cha chỉ trong một giây đã ngủ luôn.
Bộ dáng đó thật sự một giây cũng không đợi kịp, đứa trẻ quá buồn ngủ rồi.
Tiểu Lĩnh vội vàng khoe với Lâm Tô Diệp: “Mẹ ơi, con và Đại Quân đi tới phòng y tế giúp đỡ, lãnh đạo bệnh viện đều biểu dương hai đứa con đó.”
Lâm Tô Diệp ngạc nhiên đáp: “Đại Quân đi giúp còn có khả năng nhưng con thật sự là đi giúp chứ không phải đi nghịch?”
Tiểu Lĩnh: “Mẹ coi thường con? Bọn con đi giúp giặt băng vải, xách nước, quét dọn vệ sinh, phun thuốc khử trùng đó nha.”
Lâm Tô Diệp nhìn Đại Quân.
Đại Quân gật đầu.
Cô kinh ngạc bảo: “Hai đứa thật sự rất giỏi! Không những không khiến cha mẹ lo lắng mà còn giúp cha mẹ giành vinh quang.”
Thật nở mày nở mặt!
Tiểu Lĩnh lập tức ưỡn lồng ngực nhỏ một cách đầy kiêu ngạo! Khà khà.
Ngày hôm sau thủ trưởng của bộ chỉ huy sư đoàn triệu tập đại hội biểu dương các gia đình ở bộ chỉ huy sư đoàn, tặng hoa hồng cho mọi người, lại biểu dương bọn họ đã ủng hộ sự nghiệp vẻ vang của những người chồng quân nhân, thành tích của những người đàn ông không thể rời khỏi sự ủng hộ vô tư của những người vợ phía sau.
Chính ủy viên Kim đích thân phát biểu nói chuyện, lại cài hoa hồng đỏ thẫm cho các người vợ quân nhân, tặng huân chương công trạng hạng ba của bộ chỉ huy sư đoàn cho gia đình sĩ quan đã tham gia giải cứu đường hầm, đồng thời chụp ảnh chung làm kỷ niệm.
Sau khi khen ngợi những người vợ quân nhân, bộ chỉ huy sư đoàn cũng mở cuộc họp biểu dương hành động cứu nguy của Tiết Minh Dực, Tần Kiến Dân, chính ủy viên Phùng, Hứa Đại Phong, tham mưu Vương và vài vị doanh trưởng quả quyết anh dũng.
Tiết Minh Dực, Tần Kiến Dân, Hứa Đại Phong vinh dự nhận công trạng hạng hai, những người khác là công trạng hạng ba, ngoài ra tập thể đoàn một và đoàn hai nhận công trạng hạng hai.
Đồng thời lần hành động cứu nguy này cũng thu hút sự chú ý của bộ quân sự và bộ tư lệnh, đợi đến khi bộ quân sự họp cũng sẽ tiến hành khen ngợi và biểu dương khác.
Bộ chỉ huy đoàn của đám người Tiết Minh Dực cũng tiến hành biểu dương trong đoàn, trước biểu dương người vợ quân nhân rồi lại biểu dương các chiến sĩ.
Bộ phận xây dựng cũng tiến hành điều tra.
Sự cố đường hầm sạt lở lần này không phải do thi công không quy phạm, cũng không phải do chỉ huy sai lầm, mà là do nguyên nhân địa chất, lại thêm trình độ khoa học kỹ thuật trong nước chưa phát triển, thi công khó khăn, rất nhiều nơi đều sẽ gặp phải vấn đề tương tự, chỉ có thể tổng kết bài học kinh nghiệm từ trong sự cố rồi nghĩ cách giải quyết, phòng ngừa, sau đó tiếp tục đẩy mạnh công trình.
Vài ngày sau Lâm Tô Diệp không ra ngoài nữa, cô giam mình trong ký túc xá chuyên tâm vẽ tranh, ngay cả Tiết Minh Dực rời đi và trở về có đôi khi cô cũng không để ý tới.
Tiết Minh Dực thấy khi cô vẽ tranh còn chuyên tâm hơn cả mình cũng có hơi bất đắc dĩ, sợ cô không ăn không uống sẽ mệt xỉu, còn phải bớt thời giờ ra đút ít cháo và bánh bao cho cô.
Liên tiếp vẽ bảy tám ngày, Lâm Tô Diệp đã gần hoàn thành bức tranh giải cứu đường hầm.
Đây là một bức tranh toàn cảnh có trọng điểm.
Lâm Tô Diệp ghép bốn tờ giấy vào với nhau, vẽ ra một bức tranh cuộn cứu nguy.