Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349. Xung Đột

Chương 349. Xung đột Chương 349. Xung đột

Chương 349: Xung đột

Ván thứ hai, cậu bé thắng hai thua một, ván thứ ba hai người đều hai trúng một trượt, hòa nhau.

Không phân được thắng bại, lại bắt đầu một vòng mới.

Tiểu Lĩnh càng chiến càng dũng, ván thứ tư trực tiếp trúng ba, thắng Hồ Vệ Đông chỉ trúng hai, ván thứ năm Tiểu Lĩnh vẫn trúng ba như cũ, thắng Hồ Vệ Đông chỉ trúng hai…

Tiểu Lĩnh thắng rồi, Hồ Vệ Đông lại không chịu nhận thua, còn muốn thi nữa.

Đại Quân: “Được rồi, cứ tiếp tục mãi bao giờ mới xong.”

Ấu trĩ.

Hồ Vệ Đông nhìn Tiểu Lĩnh: “Sao, mày không dám thi tiếp sao?”

Tiểu Lĩnh làm sao chịu được khiêu khích? Cậu bé hất đầu: “Thi thì thi.”

Kết quả dây cao su của Hồ Vệ Đông đứt, sợi dây bắn ngược lại đập vào mắt mình, đau đến mức nó kêu au một tiếng ngay lúc ấy.

Ngược lại Tiểu Lĩnh cũng không tiếp tục nữa, cậu bé nói: “Em đã nói cái dây cao su đó của anh không thể dùng rồi mà, anh phải cẩn thận một chút chứ.”

“Mày còn giả mù sa mưa nữa!” Hồ Vệ Đông rất đau mắt, khi ấy đã hơi đỏ lên.

Tiểu Lĩnh: “Mau đi tới phòng y tế xem đi.”

Đại Quân đã mất kiên nhẫn, cậu bé không thích Hồ Vệ Đông này, gọi Tiểu Lĩnh về nhà.

Tiểu Lĩnh còn đang nghĩ có nên đưa Hồ Vệ Đông đi tới phòng y tế hay không, mấy đứa trẻ khác cũng hỏi Hồ Vệ Đông có sao không.

Bé trai mười hai tuổi trước đó vẫn luôn giành vị trí đội trưởng của Hồ Vệ Đông, xưa nay không hợp nhau lại lên tiếng châm chọc: “Đã nói mày thua rồi mà còn thể hiện, thiệt tình, cũng không biết là tranh cái gì nữa.”

Lời này lập tức chọc vào chỗ đau của Hồ Vệ Đông, giống như đang chế nhạo mẹ mình mượn tiền không trả, còn cãi nhau với Lưu Phụng Mai, không biết là đang tranh cái gì.

Nó ôm mắt đột nhiên xông qua giành lấy ná thun của Tiểu Lĩnh, dùng chân giẫm, “phựt” một tiếng dẫm đứt dây cao su của Tiểu Lĩnh.

Tất cả những người có mặt ở đó đều sững sờ.

“Hồ Vệ Đông, cậu điên sao?”

Bất cứ đứa trẻ nào có ná thun đều vô cùng yêu quý, cậu làm đứt của người ta như thế không phải là muốn đánh nhau sao?

Tiểu Lĩnh bị hành động bất chợt xông tới cướp ná thun của nó làm cho sững sờ, còn định hỏi nó đang làm gì, kết quả nhìn thấy ná thun của mình bị nó giẫm đứt, lập tức đau lòng khó nhịn, cậu bé hét một tiếng rồi nhào tới đánh nhau với Hồ Vệ Đông.

Hồ Vệ Đông lớn hơn cậu bé ba tuổi, muốn đánh nhau hiển nhiên cậu bé không phải đối thủ.

Nhưng nếu không đánh nhau cậu bé khó mà nuốt được mối hận này!

Mấy ngày nay Tiểu Lĩnh cũng học được vài chiêu với Tần Kiến Dân và cô út, tuy rằng lực không đủ nhưng rất linh hoạt, cậu bé tung quyền đá cước với Hồ Vệ Đông lại không rơi vào thế hạ phong.

Khi ấy Đại Quân cũng không tham gia, những đứa trẻ khác cũng chỉ ngoài miệng ngăn cản chứ không thật sự can ngăn, bọn trẻ không đứng thành hàng tham gia trận chiến đã xem như tốt lắm rồi.

Trẻ con ở quân khu hiếu chiến hơn trẻ con ở khu tập thể công nhân nhiều, chỉ cần có đánh nhau nếu như có thể tham chiến bọn trẻ đều sẽ sáp lại góp vui.

Nhưng hai đứa trẻ này bọn trẻ lại không tiện gia nhập, một người là khách, một người không cha, phụ huynh đều nhắc nhở bọn trẻ đừng động vào ba người này.

Nhưng điều khiến bọn trẻ rất bất ngờ là bình thường Hồ Vệ Đông rất ôn hòa yên lặng tại sao lại giống như bị điên tấn công Tiết Vân Lĩnh?

Có cần thiết không?

Vương Tiểu Lợi: “Hồ Vệ Đông, cậu đừng có bắt nạt người, Tiết Vân Lĩnh nhỏ hơn cậu đấy!”

Cậu bé muốn đi ngăn cản lại bị Hồ Vệ Đông đấm cho một phát vào mũi, tuy rằng không chảy máu nhưng cũng đau xót khiến cậu bé ôm mũi ngồi ở một bên.

Hồ Vệ Đông ngáng chân đè Tiểu Lĩnh trên đất, đấm vào cổ cậu bé.

Đại Quân nhìn thấy nó lại đánh thật mới phi đến đá một cước lên cổ nó, đá nó ngã xuống đất.

Hồ Vệ Đông tức giận: “Tiết Viễn Chinh, mày chơi trò âm hiểm.”

Tiểu Lĩnh trở mình đè nó xuống, sức không đủ không đè được thì kêu Đại Quân mau tới giúp.

Mẹ nó, dám đánh vào mặt cậu bé! Còn đánh vào cổ cậu bé!

Chú Tần đã nói đánh nhau không thể đánh vào cổ và huyệt Thái Dương vì sẽ chết người!

Cậu bé ra quyền vào mặt Hồ Vệ Đông, muốn đánh sưng mặt nó!

Đại Quân nhìn thấy Hồ Vệ Đông lại muốn đánh trả mới kéo Tiểu Lĩnh ra, lạnh lùng nói: “Mày thua lại không phục như vậy?”

Hồ Vệ Đông phi một tiếng: “Không phải chỉ là một cái ná thun nát thôi sao, có gì ghê gớm!”

Tiểu Lĩnh: “Của mày mới là ná thun nát, ná thun của mày rác rưởi nhất!”

Hồ Vệ Đông cảm thấy cha mình bị sỉ nhục, lại tức giận giống như khi nghe thấy có người ở sau lưng mắng mẹ mình khắc chồng, nó lại định xông lên.

Đại Quân không muốn để ý đến nó: “Đồ điên!”

Cậu bé kéo Tiểu Lĩnh đi.

Bình Luận (0)
Comment