Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 411 - Chương 411. Vẻ Đẹp Trai Có Hơi Phức Tạp

Chương 411. Vẻ đẹp trai có hơi phức tạp Chương 411. Vẻ đẹp trai có hơi phức tạp

Chương 411: Vẻ đẹp trai có hơi phức tạp

Sáng hôm sau Lâm Tô Diệp mặc áo bông đỏ lên cho Toa Toa, hai đứa con trai cũng mặc áo bông sửa từ quân trang cũ, bản thân cô cũng mặc áo bông.

Cô út vẫn là áo kép lồng áo may ô, hoàn toàn không mặc áo bông.

Mới tháng mười, vẫn chưa đổ tuyết nên cô ấy cũng không cảm thấy lạnh gì.

Bọn họ ngồi xe khách từ công xã Thành Quan tới huyện Dư Ngô trước, rồi lại đổi một xe đi tới nơi khác có băng qua công xã Hồng Tinh ở bến xe huyện Dư Ngô.

Đến công xã Hồng Tinh, có cô út giúp bọn họ nên trên đường cũng không phiền phức chút nào.

Cô út còn mang đòn gánh mà Tần Kiến Dân cho cô ấy, một đầu là Toa Toa ngồi đó, một đầu còn lại gánh quà mang đi.

Toa Toa ngồi xe buồn ngủ, lúc này nằm trong sọt đắp chăn bông nhỏ, đầu đội mũ bông, trên đường lắc lư còn có thể ngủ một giấc.

Buổi trưa bọn họ đến Lâm Gia Đồn, đang là lúc các hộ gia đình nấu cơm trưa, khói từ ống khói trên các nóc nhà đang bốc nghi ngút bay lên trời.

Cô út đã từng tới nhà họ Lâm nên nhớ vị trí, trực tiếp đi vào trong con ngõ đó.

Vừa đến cửa đã nghe thấy trong sân truyền ra giọng nói to vô cùng có sức của bà ngoại Châu Kim Tỏa: “Làm người phải tự mình hiểu lấy, mình lớn lên đã xấu thì đừng nhớ thương tìm phụ nữ đẹp. Con nói Hắc Nhi sau nhà đó có chỗ nào không tốt? Dáng người cao, bộ dáng đoan chính, làm việc cũng giỏi giang, xứng với con, hai đứa đều có của ăn của để mà con còn ở đó chê nọ chê kia à.”

Cậu út Lâm Thành Tài không phục mới cãi lại: “Con xấu chỗ nào? Anh cả và anh hai giống mẹ, con và chị con giống cha, cả ngày mẹ toàn nói con xấu!”

Châu Kim Tỏa: “Con mau thôi đi, trước năm tuổi con hơi giống chị con một chút xíu, sau tám tuổi lại xấu như nhặt được ấy… con cãi nữa thử xem! Con nói con giống chị con, chị con người ta dựa vào gương mặt tìm được một người chồng tốt, ngược lại con dựa vào mặt có tìm được một người phụ nữu tốt không? Con muốn tìm một người đẹp trợ cấp cho con kiểu gì? Cũng không nhìn xem con có xứng không?”

Lâm Thành Tài gấp rồi: “Có ai chà đap con trai mình như mẹ không? Cả ngày mẹ như thế con còn có thể tìm được vợ sao?”

Châu Kim Tỏa:” Không phải mẹ tìm cho con rồi sao? Trương Hắc Ni rất tốt!”

Lâm Thành Tài: “Thấy tốt thì mẹ tự đi mà cưới, trời vừa tối đã không tìm thấy người đâu, cưới cô ta về khác gì lấy một nửa!”

Châu Kim Tỏa:” Thằng mất dạy nhà mày, phản rồi đúng không… mày đứng lại cho bà, mày đừng chạy! Mày cút về đây cho tao!”

Lâm Thành Tài cũng không ngốc, sao có khả năng không chạy?

Anh ta vừa quay người chạy ra cửa lớn đã đụng phải một đám người Lâm Tô Diệp về nhà mẹ đẻ.

Anh ta vừa mừng vừa sợ, trốn ngay phía sau Lâm Tô Diệp: “Chị, chị cũng về rồi, mau cứu em đi, mẹ chúng ta cứ ép em lấy Trương Hắc Ni ở sau nhà đó. Chị cũng biết lúc nhỏ cô ta luôn đánh em, cô ta lớn lên còn xấu nữa, sao em có khả năng kết hôn với cô ta được!”

Lâm Tô Diệp trừng mắt nhìn anh ta với vẻ ghét bỏ: “Em cũng đủ xấu mà còn chê người ta xấu?”

Lâm Thành Tài: “Chị có phải chị ruột của em không vậy, lúc nhỏ chị thương em nhất, bây giờ không thương em nữa rồi!”

Tiểu Lĩnh cười khà khà đáp: “Cậu út, đó là vì lúc nhỏ chú đẹp trai giống cháu đó, còn bây giờ xấu đi rồi.”

Lâm Thành Tài ăn miếng trả miếng: “Cháu thôi đi, cháu ngoại trai giống cậu, nói không chừng cháu lớn lên sẽ giống cậu đấy!”

Tiểu Lĩnh: “!”

Cậu nằm mơ đi!

Lâm Tô Diệp có hai anh trai và một em trai.

Hai anh trai đều là dáng người cao lớn, bộ dáng mày rậm mắt to giống Châu Kim Tỏa, vô cùng đẹp trai đoan chính.

Em trai Lâm Thành Tài năm nay hai mươi hai tuổi, anh cả lớn như vậy cũng đã có con cái, anh hai cũng đã lập gia đình, còn anh ta vẫn còn kén cá chọn canh chuyện xem mắt.

Anh ta yêu cầu cao, không những phải trắng trẻo xinh đẹp mà còn phải có văn hóa, lại càng phải dịu dàng. Trong mười tám dặm thôn như vậy cũng không tìm ra được nổi một người nào, cũng chỉ có thanh niên trí thức mà thôi nhưng trí thức nữ người ta thà chịu đựng như vậy cũng không tùy tiện tìm một người đàn ông nông thôn để gả.

Huống chi vẻ đẹp trai của Lâm Thành Tài có hơi phức tạp quá.

Lâm Thành Tài có ngoại hiệu là “cậu xấu đẹp,” đây là Đại Quân và Tiểu Lĩnh đặt cho anh ta, vì bọn trẻ cảm thấy cậu út mới liếc mắt nhìn thì xấu thật, nhưng nhìn thuận mắt rồi lại rất đẹp trai, sau đó bất chợt nhìn lại thấy rất xấu, rồi lại bất thình lình nhìn thấy vẫn rất đẹp trai.

Bình Luận (0)
Comment