Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 436 - Chương 436. Chống Lưng Cho Cha! 4

Chương 436. Chống lưng cho cha! 4 Chương 436. Chống lưng cho cha! 4

Chương 436: Chống lưng cho cha! 4

Khi đó đang là lúc toàn dân luyện thép, xây dựng công xã, Châu Kim Tỏa đang cùng mọi người luyện thép trong sân phơi thóc lập tức rút một thanh gỗ đi tìm Lưu Thuận Phát tính sổ.

Châu Kim Tỏa dạy dỗ Lưu Thuận Phát một trận ra trò, bà nội và cha Lưu cũng tính toán một phen với cha của Lưu Thuận Phát.

Năm đó khi trong nhà chưa suy tàn bà nội đã không ít lần tiếp tế cho người trong thôn, trong đó bao gồm cả cha của Lưu Thuận Phát, cậu không biết ơn cũng không sao nhưng cậu không thể coi đó thành thù được?

Nhà họ Lưu rối rít nhận lỗi, nói đứa trẻ nghịch ngợm, chỉ chơi đùa thôi chứ không có suy nghĩ xấu.

Nhưng Lưu Thuận Phát hoàn toàn không thay đổi, nhân cơ hội giao lương thực nộp thuế chạy tới công xã lén nhìn trộm ở nhà vệ sinh công cộng ở huyện thành, về nhà còn chém gió khoe khoang với mấy tay lưu manh nhàn rỗi đó, thậm chí còn dẫn người cùng đi rình trộm.

Không chỉ như vậy, gã ta còn thổi phồng nói bên ngoài còn có một tốp người càng lợi hại hơn, những người đó nhân cơ hội sức lao động trong thôn ra ngoài làm nghĩa vụ lao động vào mùa đông mà lén vào thôn nghiên cứu địa hình, buổi tối lại lẻn vào trong đặc biệt chà đạp những cô gái chưa chồng và mấy cô vợ nhỏ xinh đẹp đó.

Những người này bị làm nhục đều không dám hé răng, vì nếu như lên tiếng danh tiếng sẽ hoàn toàn bị hủy hoại, thậm chí cả thôn đều sẽ bị phá hủy theo.

Có người bị làm nhục vì danh tiếng nên không dám nói gì, lỡ như mang thai lại càng tai tiếng hơn.

Bọn họ lại lúc này tới cửa cầu hôn, kết hôn rồi bên đàng gái càng không dám nói gì cả, bọn họ trước thì leo tường vào làm nhục người ta, sau lại không tốn một xu tiền lấy được vợ về, còn khiến cho nhà bên nữ biết ơn bọn họ đã chịu trách nhiệm.

Khi Lưu Thuận Phát uống nhiều thích chém gió huyên thuyên, ba hoa chích chòe, trong lúc nói chuyện còn tỏ ra rất ngưỡng mộ.

Người nghe được phần lớn đều không tin, cảm thấy gã ta bịa chuyện nói dối đến nghiện mồm rồi, làm sao có khả năng có chuyện như thế được? Giở trò lưu manh bị người báo cáo sẽ bị bắt đi xử bắn.

Lưu Thuận Phát lại vỗ ngực bôm bốp, nói người bị bắn chết đều là những người kết đối tượng đường hoàng chính đáng nhưng đàm phán thất bại nên bị báo cáo, còn lưu manh thật đã sớm lấy được cô vợ đẹp trải qua cuộc sống nhỏ rồi.

Mọi người cũng đều cười, thế này không phải là nói linh tinh sao.

Vài năm điên cuồng nhất ở nông thôn, Lưu Thuận Phát không biết đã nịnh nọt được ai vậy mà cũng lên làm một chủ nhiệm trị an.

Từ lúc lên làm chủ nhiệm trị an, gã ta cả ngày muốn trừng trị cha Lâm.

Chỉ cần bên trên có biến động nhỏ làm ra vận động gì, gã ta đều sẽ nhảy ra ngoài nói tổ tiên của cha Lâm chính là địa chủ, bác cả của ông ấy dựa vào làm cách mạng mà tẩy trắng, sao ông ấy lại không gặp chút chuyện gì? Cha ông ấy không những là địa chủ lớn mà còn hút thuốc phiện, gây họa cho bần nông và trung nông.

Có vài lần Lưu Thuận Phát đều muốn khơi gợi chuyện ra để đấu tố cha Lâm, cuối cùng đều bị Châu Kim Tỏa bắt lại.

Một lần cuối cùng là năm sáu mươi sáu, Lưu Thuận Phát dẫn người tới cưỡng chế kéo cha Lâm đi, mắng cha Lâm muốn học văn hóa phục hồi địa chủ, phải nhốt vào chuồng bò, phải đấu tố bọn đầu trâu mặt ngựa, phải hưởng ứng lời kêu gọi của bên trên.

Gã ta thậm chí còn uy hiếp Lâm Tô Diệp kêu cô làm tình nhân của mình, như vậy gã ta sẽ không khiến cha Lâm quá khó sống.

Lâm Tô Diệp nói với Châu Kim Tỏa, Châu Kim Tỏa bất chấp tất cả trực tiếp dẫn con trai về nhà mẹ đẻ gọi người, tất cả đều là loại bần nông ba đời căn hồng miêu chính đó.

(Chú thích: “Căn hồng” chỉ xuất thân trong gia đình tốt như công nhân, bần nông và trung nông, con cháu gia đình liệt sĩ, người ta cho rằng con cháu xuất thân từ gia đình như vậy chắc chắn tốt, nhất định có ý thức cách mạng. “Miêu chính” là chỉ "sinh ra trong Trung Quốc mới, lớn lên dưới lá cờ đỏ," không chịu ảnh hưởng bởi tư tưởng cũ.)

Chân đất không sợ đi giày!

Bà ấy dẫn người xông tới nhà họ Lưu đánh cho Lưu Thuận Phát một trận, đập nát bét nhà gã ta, còn dọa cho tên cha vong ân phụ nghĩa đó của gã ta sợ đi đời nhà ma.

Vì đây là mâu thuẫn nội bộ nhân dân, đều là anh em bần nông của nhau nên bên trên không có cách nào quản.

Sau này cái chức chủ nhiệm trị an của Lưu Thuận Phát bị người gỡ bỏ, người cũng cúp đuôi không dám sinh sự thêm nữa, gặp mặt đều khách sáo, còn tới cửa dập đầu xin lỗi tỏ vẻ mình hồ đồ, nói gì mà cha mình cũng mất rồi, hai nhà coi như giải sạch ân oán.

Bình Luận (0)
Comment