Chương 447: Làm sao đây
Cô út về nhà, vào phòng, lên giường, động tác rất nhẹ nhàng, cô ấy cởi quần áo, lại nằm vào trong ổ chăn nhắm mắt ngủ.
Lâm Tô Diệp mơ hồ nghe thấy động tĩnh mới trở mình, hỏi một câu: “Minh Xuân, em dậy đi vệ sinh sao?”
Cô út không trả lời.
Lâm Tô Diệp nghe tiếng hô hấp liên tiếp đều đặn chắc hẳn cô ấy vẫn luôn ngủ nên cô cũng ngủ tiếp.
Lâm Thành Tài lại ngồi xổm dưới chân tường không biết nên làm thế nào mới phải.
Bí mật lớn như vậy lại để anh ta biết được?
Làm sao đây?
Làm thế nào đây?
Anh ta có nên nói với chị không?
Anh ta cắn áo, túm tóc, không biết nên làm thế nào mới phải.
Vừa rồi chắc hẳn không có người nào biết?
Anh ta giật nảy mình, nghĩ đến năm ngoái bà Tiết nói Minh Xuân đánh người ta, còn phải đền tiền, không phải sao?
Lần… lần này đánh phỏng chừng còn dữ hơn, phải làm sao đây?
Quả phụ Lâm, đối với quả phụ Lâm!
Lưu Thuận Phát làm việc xấu, cưỡng hiếp quả phụ còn muốn bắt nạt con trẻ, thế này có thể phán tội lưu manh.
Mỗi năm công xã đều sẽ mở một đại hội xét xử công khai, công khai bắn chết mấy tên lưu manh, phạm tội lớn đầu cơ trục lợi, phản cách mạng… năm nay cũng không thiếu một tên Lưu Thuận Phát này đi?
Anh ta ép buộc mình bình tĩnh, dùng cái đầu không đủ thông minh của mình để nghĩ, tình hình nửa đêm này của Tiết Minh Xuân chỉ có người nhà cô ấy biết, người ngoài chắc hẳn không biết.
Nghe ý của bà Tiết cô ấy đánh lưu manh đều là lớn tiếng ồn ào gióng trống khua chiêng, chưa bao giờ lén lút, lại càng không giống đêm nay im hơi lặng tiếng như vậy.
Hơn nữa nếu không phải anh ta quen Tiết Minh Xuân thì trời tối om om hoàn toàn không nhận ra được cô ấy là ai, quả phụ Lâm và Lưu Thuận Phát càng không có khả năng.
Chỉ là không biết chị gái biết được nửa đêm Tiết Minh Xuân thức dậy mộng du có sợ hãi hay không?
Trời còn chưa sáng Châu Kim Tỏa đã thức giấc, tuy rằng bà ấy không phục tuổi già nhưng cơ thể già yếu đi vẫn rất rõ ràng, phụ nữ lớn tuổi ngủ ít, đây chính là một bệnh trạng của tuổi già.
Bà ấy nghe tiếng hít thở ngủ rất say của ông cụ mà thấy ngưỡng mộ không chịu được, vì để ông cụ ngủ nhiều hơn bà ấy nằm yên không nhúc nhích.
Ngay đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một tiếng la ó thảm thiết: “Trời ơi… là ai làm thế này…”
Cha Lâm lập tức bị đánh thức, ông ấy ngồi bật dậy hô: “Quỷ vào thôn sao? Bà nó, mau bế con đi vào hầm…”
Châu Kim Tỏa: “Không, là bên ngoài có người khóc thôi.”
Bọn họ vội vàng mặc quần áo đi ra ngoài nhìn.
Lâm Tô Diệp nghe thấy động tĩnh cũng nhanh chóng dậy mặc quần áo, lúc này bên ngoài đã tờ mờ sáng nhưng vẫn còn quá sớm để thấy rõ mặt trời ló rạng.
Cô út: “Chị dâu, sao thế ạ?”
Lâm Tô Diệp: “Không sao, hình như bên ngoài có người đánh nhau hay là sao ấy, chị và mọi người đi xem, em nằm thêm một lúc nữa đi.”
Cô út vâng một tiếng, vì không cần dậy kiếm củi nên cô ấy nằm xuống nhắm mắt tiếp tục ngủ ngon, cô ấy vẫn rất buồn ngủ.
Lâm Tô Diệp, cha mẹ và mấy người nữa cùng nhau ra ngoài, trên đường đã có vài người vây quanh đang ở đó hô lên kinh hãi.
Lâm Tô Diệp cũng muốn đi qua nhìn xem nhưng lại bị Lâm Thành Tài kéo lại.
Anh ta mang vẻ mặt ghét bỏ: “Chị, đừng nhìn.”
Lâm Tô Diệp: “Là gì, em thấy rồi sao?”
Lâm Thành Tài vội lắc đầu: “Không, chị không nghe bọn họ nói sao, Lưu Thuận Phát trần như nhộng.”
Lâm Tô Diệp: “?”
Cô cùng cha mẹ chen qua nhìn, vậy mà lại là Lưu Thuận Phát thật.
Chỉ thấy anh ta trần chuồng nằm thẳng tắp trên đường, cả người bất động, là chết rồi sao?
Lâm Tô Diệp nhìn mà chẳng hiểu gì cả, mới sáng ngày ra Lưu Thuận Phát nằm giữa đường lớn với bộ dáng quỷ quái này cũng quá kỳ lạ rồi.
Mẹ đẻ của Trương Mật Mật vỗ tay giậm chân lớn tiếng hô: “Ông trời ơi, cũng dọa tôi sợ chết mất thôi. Mới sáng sớm tôi dậy mở cửa đã nhìn thấy cái thứ này nằm ở đầu đường, tôi còn tưởng là chó cơ! Ai biết lại là trị an Lưu! Đây là sao thế này? Ai lại thiếu đức như thế, ném ngay đầu đường chúng ta cơ chứ!”
Lúc này vợ của Lưu Thuận Phát khóc lóc chạy tới, cởi áo bông của mình phủ cho anh ta, lại cầu xin mọi người giúp đưa anh ta về nhà.
Rất nhanh đám người chủ nhiệm trị an của đại đội, đại đội trưởng, bí thư và bác sĩ chân đất đã chạy tới, nhao nhao hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Bác sĩ chân đất kiểm tra cho Lưu Thuận Phát nói cột sống của anh ta đã gãy dẫn đến liệt nửa người dưới, ngược lại không chết, vẫn còn thở.
Cũng may vừa mới vào đông, nhiệt độ vẫn chưa thấp như vậy, qua vài ngày nữa đảm bảo có thể đông chết anh ta.