Chương 451: Đoàn trưởng Tiết viết thư tình 3
Chị hai Lâm không đi xem náo nhiệt, cô ta đã nấu xong bữa sáng, nhìn thấy bọn họ trở về cô ta hỏi thế nào rồi.
Không đợi anh hai Lâm kể cho cô ta nghe, mấy đứa trẻ Tiểu Lĩnh đã chạy qua léo nhéo kể liên tục.
Đại Quân không cảm thấy hứng thú cho lắm với loại chuyện náo nhiệt này, thà rằng ngủ cũng không chịu dậy xem, nhưng Tiểu Lĩnh lại thích náo nhiệt, ngay lập tức chạy đi xem cùng.
Chị hai Lâm nghe mà chẳng hiểu mô tê gì cả, điểm mấu chốt của mấy đứa trẻ xem náo nhiệt đều khác nhau, cho nên chuyện kể ra cũng khác nhau.
Nhưng người lớn xem loại náo nhiệt này sẽ không trực tiếp nói rõ với đám trẻ, cho nên trẻ con đều nói là chồng của quả phụ Lâm đánh nhau với Lưu Thuận Phát, đánh gãy cột sống của Lưu Thuận Phát còn ném gã ta trần chuồng trên đường lớn.
Chị hai Lâm: “?”
Chồng của quả phụ Lâm?
Chị hai Lâm: “Đại đội cũng không tra ra được là ai, chỉ như vậy thôi.”
Chị hai Lâm: “Vậy… không phải rất nguy hiểm sao? Người này quen thuộc thôn chúng ta như vậy nói không chừng đang trốn ở nhà ai đó.”
Lâm Thành Tài: “…”
Lâm Tô Diệp thấy sắc mặt của anh ta không đúng mới quan tâm hỏi: “Sao sắc mặt em lại trắng như vậy?”
Giọng nói của Lâm Thành Tài có hơi run rẩy: “Thì… có khả năng là… sợ đi.”
Lâm Tô Diệp liếc mắt nhìn anh ta với vẻ nghi ngờ, bị chồng của quả phụ Lâm dọa sợ sao: “Tối qua em cũng không đi tới nhà cô ta, chồng người ta cũng sẽ không tìm em, em sợ cái gì?”
Lâm Thành Tài lập tức trừng to mắt: “Chị, chị không nên nói lung tung.”
Vừa vặn cô út từ trong phòng đi ra nhìn thấy bộ dáng đó của anh ta mới kinh ngạc hỏi: “Anh làm gì thế?”
Lâm Thành Tài lắc đầu thành cái trống bỏi, miệng ngậm thật chặt.
Tiểu Lĩnh nói với cô út: “Cô út, tối qua có một tên lưu manh bị đánh gãy sống lưng đó.”
Cô út vốn vẫn còn hơi buồn ngủ lập tức hưng phấn hẳn lên: “Ở đâu? Ai đánh?”
Lúc buổi sáng mọi người đều nói đi xem náo nhiệt, cô ấy rất buồn ngủ nên ngủ thêm một lúc nữa.
Vừa thức giấc đã bỏ lỡ mất rồi.
Lâm Thành Tài: “Không có, thật sự không có, là hai người đàn ông đánh nhau thôi.”
Tiểu Lĩnh gật đầu đáp: “Đàn ông với đàn ông đánh nhau thật không thú vị, bôm bốp một cái đã thôi rồi, vẫn là phụ nữ và đàn ông đánh nhau hay hơn.”
Cậu bé lập tức nổi lên hứng thú nói với Đại Quân vừa mới rời giường: “Anh không đi xem đúng là thiệt lớn đó, em phải viết thư kể lại chuyện này với cha và đại ca mới được.” Hoặc cũng thuận tiện nói với Lục Yến Sanh luôn, khà khà.
Lâm Tô Diệp vội vàng bảo: “Viết chuyện ở nhà bà ngoại là được rồi, không cần viết chuyện người ta đánh nhau.”
Lắm mồm thế chứ? Cha con cũng không thích nghe cái này.
Lúc này Châu Ái Cầm bước ra khỏi phòng với vẻ mặt bối rối: “Mọi người đi đâu vậy?”
Tối qua chị ta bị các con ép học cũng mệt muốn chết, buổi sáng nghe thấy bọn họ nói đi xem náo nhiệt, mí mắt của chị ta như bị kẹo cao su dính chặt không sao mở nổi nên không đi, kết quả chớp mắt cái bọn họ đã xem xong về nhà rồi.
Vậy mà không có ai đợi chị ta đi cùng.
Quá đáng!
Mọi người đều cảm thấy anh cả Lâm sẽ nói với chị ta nên tự mình đi rửa mặt, kết quả anh cả Lâm cho rằng Lâm Tô Diệp là Châu Kim Tỏa sẽ nói với chị ta nên cũng tự mình đi vào nhà vệ sinh.
Không có người nào đáp lời chị ta.
Châu Ái Cầm lập tức lại nổi giận.
Khi ăn bữa sáng Lâm Tô Diệp nâng mắt nhìn thấy vẻ mặt chột dạ của Lâm Thành Tài ngồi đối diện, con ngươi đảo loạn, thi thoảng còn nhìn chằm chằm cô út, cô híp mắt, cái thứ hàng này sẽ không thích cô út đấy chứ?
Ăn xong bữa sáng mọi người đều làm việc của mình.
Hai ngày này người trong thôn có việc sửa máng nước và sửa đường, anh cả Lâm và anh hai Lâm đi, cha Lâm vẫn đi tới kho hàng sửa nông cụ.
Lâm Tô Diệp kéo Châu Kim Tỏa kêu bà ấy đi cùng mình tới bệnh viện.
Châu Kim Tỏa lập tức bắt đầu khẩn trương: “Sao thế? Có chỗ nào không thoải mái sao?”
Giọng nói này của bà ấy!
Lâm Tô Diệp vội vàng ra hiệu cho bà ấy nhỏ giọng một chút: “Còn không phải từ sau khi sinh Toa Toa xong con vẫn luôn không mang thai sao, cho nên mới đi khám thử.”
Đối với cha mẹ mà nói sinh đẻ là chuyện lớn, chỉ cần nói chuyện này trên cơ bản đều sẽ quan tâm.
Nhưng Châu Kim Tỏa lại bảo: “Đã sinh ba đứa, trai gái đủ cả rồi, sau này có sinh hay không cũng không sao cả, mẹ còn muốn cho hai chị dâu của con đều đi thắt ống dẫn trứng đây.”
Thời buổi này hiển nhiên phụ nữ sinh nở thường đều là sinh năm sáu đứa, nhiều thì bảy tám mà ít cũng phải hai ba.