Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 474 - Chương 474. Không Cam Lòng

Chương 474. Không cam lòng Chương 474. Không cam lòng

Chương 474: Không cam lòng

Ăn cơm xong, cô út nói đi kiếm củi.

Lâm Tô Diệp: “Minh Xuân, chị ra ngoài làm ít việc, em ở nhà với mẹ trông Toa Toa đi, cũng học thêm chữ với Đại Quân và Tiểu Lĩnh luôn.”

Cô út đồng ý, cô ấy ngoan giống như Toa Toa ở trước mặt Lâm Tô Diệp.

Học viện quân sự thủ đô, sân huấn luyện bắn bia.

Tuy rằng các học viên đều tới để bổ túc kiến thức về các phương diện văn hóa, tư tưởng chính trị, chỉ huy nhưng thân là sĩ quan chỉ huy chiến đấu, bọn họ không có khả năng không sờ đến súng và không huấn luyện, đặc biệt là Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân.

Sau khi bọn họ thăng cấp làm đoàn trưởng đều duy trì mấy quy tắc thường ngày như cùng binh lính bình thường tập thể dục buổi buổi sáng, huấn luyện thường ngày, bắn bia cũng không bỏ lại.

Tới đến học viện quân sự, tuy rằng nơi này cũng có huấn luyện nhưng không bắt buộc, rất nhiều cán bộ văn chức và người làm công tác tư tưởng chính trị, hậu cần ở quân đội vốn không thích huấn luyện, cho nên người có thể mỗi ngày kiên trì ra thao trường trên cơ bản đều là quan chỉ huy loại hình chiến đấu.

Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân mặc kệ gió táp mưa sa cũng phải huấn luyện, Lục Đông Thành vài lần vừa vặn có chuyện đã nghỉ bỏ đi, kết quả nhìn thấy hai người bọn họ vẫn còn dẫn một tốp học viên ra ngoài rèn luyện, cũng kiên trì đi theo.

Tiết Minh Dực càng lạnh lùng với anh ta thì Lục Đông Thành lại càng tò mò về anh hơn.

Mới đầu anh ta chỉ xuất phát từ áy náy, muốn tiếp cận Tiết Minh Dực để xin lỗi, sau khi bị lạnh lùng từ chối anh ta lại phát hiện ra năng lực nghiệp vụ của Tiết Minh Dực này vô cùng xuất chúng, khả năng học hỏi cũng vô cùng ưu tú.

Vốn dĩ tiết diễn thuyết không phải sở trường của anh nhưng chỉ mấy ngày ngắn ngủi anh đã bắt kịp, hơn nữa có thể làm đến mức ưu tú, thật sự rất giỏi.

Anh ta sinh ra lòng kết thân và lòng háo thắng, anh ta sẽ không thua kém Tiết Minh Dực.

Ai biết cho dù anh ta có thể hiện tốt cỡ nào, người ta vẫn không lạnh không nhạt với anh ta, điều này khiến anh ta có hơi không cam lòng.

Dù sao anh ta cũng được tính là có danh tiếng ở quân khu thủ đô, rất nhiều thủ trưởng đều biết anh ta còn thường xuyên khen anh ta, lúc đầu mới tới học viện anh ta còn làm đại diện học viên phát biểu, anh ta không tin Tiết Minh Dực chưa từng nghe sự tích của anh ta.

Từ nhỏ đến lớn anh ta đã được người đuổi theo, cho dù anh ta không ham hư vinh đến vậy, cũng không quá hưởng thụ cảm giác bị người đuổi theo, nhưng đến khi thật sự bị người mà người tán thưởng đối xử lạnh nhạt, anh ta mới cảm giác được sự chênh lệch, đó là một loại mùi vị khiến người thấp thỏm bất an.

Không phải nhục nhã cũng không phải tức giận, mà là không cam lòng vì thứ mà mình vẫn luôn tự hào bị nghi ngờ.

Không cam lòng khiến anh ta không nhịn được mà trong sáng ngoài tối quan sát mtd, rồi lại so sánh với mình một phen.

Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân tiến hành huấn luyện bắn bia trong gió lạnh, cho dù đứng thẳng, kiểu nằm hay bia chi chuyển, thành tích của Tiết Minh Dực đều rất ưu tú, không hổ với cái danh tay súng thần của anh.

Lục Đông Thành đã tìm hiểu qua tư liệu về Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân, Tiết Minh Dực mười lăm tuổi phá lệ nhập ngũ, thuật bắn súng của anh vô cùng chuẩn, chỉ trong một năm đã được cất nhắc lên làm trung đội trưởng.

Kể từ đó, anh đã vô cùng nổi bật trong các cuộc thi lớn, trung, nhỏ khác nhau trong quân khu, và giành được các giải thưởng như đánh nhau đột kích, truyền tin cờ đỏ, vua vác nặng việt dã, được quân khu bọn họ vinh danh gọi là “thần binh lợi khí.”

Tuy rằng anh đã ba mươi tuổi nhưng thể năng vẫn vượt qua chiến sĩ trẻ hơn hai mươi tuổi như cũ, bình thường vẫn tham gia các loại huấn luyện của liên doanh.

Binh lính trong đoàn của anh thậm chí còn quen anh hơn cả doanh trưởng.

Nghe nói người ái mộ anh từ đoàn văn công đến y tá mặt trận thậm chí là nhà bếp cũng có, quả thật là muôn hình vạn trạng, đương nhiên đây chỉ là tin đồn mà người khác bịa đặt truyền ra, không thể coi thành tư liệu chính quy ghi lại.

Lúc này mùa đông ở thủ đô đã dưới không độ, thậm chí còn có tuyết rơi nhẹ, nhưng anh ta nhìn thấy Tiết Minh Dực vẫn không mặc áo bông như cũ, giống như cây cao cắm ở nơi đó, không hề có dấu hiệu sợ lạnh đến run người.

Bình Luận (0)
Comment