Chương 475: Tôi phải đến thư viện
Anh giơ súng ngắm bắn, cơ thể vững như cây tùng xanh, tay không nhúc nhích tí nào, có thể đứng yên như vậy hơn nửa giờ.
Lục Đông Thành tự hỏi bản thân có thể làm được hay không
Chắc có thể, ít nhất ba năm vừa mới nhập ngũ đó có thể, chỉ là sau này… sau khi thăng chức không còn chú trọng vào huấn luyện cơ bản đến vậy nữa.
Ngay đúng lúc này anh ta nhìn thấy có vài thanh niên nam nữ anh đẩy em xô chen chúc qua đây, hình như đều là chạy tới chỗ Tiết Minh Dực.
Anh ta không nhịn được mà nhắc nhở bọn họ: “Cậu ấy đã kết hôn rồi.”
Mấy đồng chí nữ không nhịn được mà cười ha ha, một người trong số đó không hề khách sáo mà bảo: “Đồng chí Lục, tư tưởng của anh có vấn đề, chúng tôi là tới xem bắn bia thôi chứ không phải tới kết đối tượng!”
Tiết Minh Dực đẹp trai bao nhiêu, anh đứng ở nơi đó thôi mà bọn họ đã cảm thấy anh đứng trong trái tim mình rồi.
Trong bọn họ có người trước đây chú ý đến anh, có người là sau buổi diễn thuyết công khai trong lớp mới chú ý đến anh, dù sao càng nhìn càng cảm thấy anh đẹp.
Cao ráo, gầy, chân dài vai rộng khí chất tốt, người lạnh lùng ít nói dung mạo lại đẹp, nhìn mà bổ mắt bao nhiêu.
Cũng không có ai quy định anh đã kết hôn rồi thì không cho người ta nhìn.
Có nữ sinh còn nghĩ anh cũng rất đẹp trai đấy nhưng chúng tôi cũng không đuổi theo anh để nhìn, có phải anh ghen tỵ với Tiết Minh Dực người ta không?
Lục Đông Thành khiêng khẩu súng bán tự động kiểu 56, đi về phía Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân: “Thi một chút không?”
Tiết Minh Dực: “Không cần thiết.”
Dưới loại trạng thái huấn luyện bắn bia này thành tích của anh vô cùng tốt, Tần Kiến Dân cũng rất ưu tú, thông tin về Lục Đông Thành anh cũng xem qua, hiển nhiên cũng rất ưu tú.
Không có gì để phải so, ai thắng cũng đã thế nào?
Huấn luyện chỉ để duy trì trạng thái, dù sao bọn họ cũng không phải binh lính bình thường, không cần phải lấy thứ hạng trong cuộc thi bắn bia ở quân đội.
Lục Đông Thành nói với hai người họ: “Bây giờ đại học Quân Công đang nghiên cứu vũ khí tự động kiểu mới, loại bán tự động này sắp bị đào thải rồi, trở về tôi sẽ dẫn các cậu đi xem.”
Anh ta có thể tự do ra vào học viện Quân Công cũng có thể lấy được vũ khí kiểu mới, tuy rằng chưa quen nhưng tốt hơn loại bán tự động rất nhiều, nếu như hai người thích, anh ta có thể tặng cho bọn họ một khẩu.
Tiết Minh Dực có hơi động lòng nhưng vẫn từ chối khéo.
Sau khi học bồi dưỡng nhìn thấy sự sắp xếp của tổ chức với mình, nếu thật sự muốn tới học viện Quân Công tham quan thì bây giờ anh cũng có thể báo danh với bộ quân sự, có đôi khi có thể đi, cũng không khó bao nhiêu cả.
Còn nữa anh lấy vũ khí kiểu mới cũng không phải cho mình dùng, có thể trang bị vũ khí cho chiến sĩ cấp thấp nhất toàn quân mới là điều tốt nhất.
Anh không phải khúc gỗ, cảm giác được thành ý muốn hòa giải của Lục Đông Thành.
Anh không ngờ bản thân đã từ chối một cách không khách sáo như vậy mà đối phương vẫn có thể ôn hòa nhã nhặn nói chuyện như thường, không thấy vẻ kiêu ngạo và nóng nảy của những con cháu khác ở đại viện, đây xem như là ưu điểm của anh ta.
Mọi người đều không phải thanh niên choai choai nữa mà là cán bộ sĩ quan tới học viện quân sự học bổ túc, hiển nhiên sẽ không hành động theo cảm tính.
Nếu đối phương có ưu điểm đáng để mình học hỏi, hiển nhiên cũng có thể kết bạn giao lưu.
Giới hạn giao lưu ở học thuật, về phần những cái khác vẫn nên bỏ đi.
Anh nói vài câu với Lục Đông Thành.
Có hai chỉ đạo viên nhìn thấy bọn họ mới cười bảo: “Hội trưởng lớn có vũ hội giao lưu, các cậu mau tới cổ động đi.”
Trong học viện đến cuối tuần đều sẽ tổ chức hội liên hoan, có đôi khi là tiệc trà, có đôi khi là vũ hội giao lưu, còn có đoàn văn công tới biểu diễn tiết mục nữa.
Vừa nghe có hội giao lưu, Tần Kiến Dân đã nổi lên hứng thú kéo Tiết Minh Dực đi xem.
Tiết Minh Dực lại chẳng có một chút hứng thú nào cả: “Tôi phải đi tới thư viện.”
Lục Đông Thành ở thủ đô lâu có vũ hội gì cũng đã từng xem qua nên không thấy hứng thú cho lắm, anh ta muốn đi tới thư viện với Tiết Minh Dực để thuận tiện trao đổi một vài quan điểm.
Anh ta rất có hứng thú với quan điểm vũ khí khoa học kỹ thuật trong quân đội của Tiết Minh Dực, muốn trao đổi sâu hơn.