Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 476 - Chương 476. Làm Loạn

Chương 476. Làm loạn Chương 476. Làm loạn

Chương 476: Làm loạn

Tần Kiến Dân: “Hai người các cậu đều có vợ cả rồi còn tôi không có, tôi phải đi học hỏi.” Anh ta kéo Tiết Minh Dực: “Lão Tiết, cậu cũng phải học, về nhà còn nhảy với em dâu.”

Tiết Minh Dực: “Làm loạn.”

Ngoài miệng nói làm loạn nhưng vẫn bị kéo đi.

Lục Đông Thành bất đắc dĩ cũng đành theo tới góp vui.

Tuy rằng anh ta theo tới đây góp vui, nhưng vừa vào sân đã bị người quen kéo đi khiêu vũ.

Có người nhìn thấy Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân tới lập tức chạy tới mời hai người họ.

Tiết Minh Dực trực tiếp từ chối.

Tần Kiến Dân cũng không đi, thật sự chỉ dùng đôi mắt chứng kiến.

Tần Kiến Dân: “Lão Tiết, cậu không đi tìm một đồng chí nữ học hỏi sao?”

Tiết Minh Dực: “Tôi có vợ rồi.”

Xưa nay anh chỉ biết huấn luyện, học hỏi, không tùy tiện tham gia vào loại tiệc liên hoan này, đối với loại cảnh tượng này cũng không có kinh nghiệm, chỉ cảm thấy đàn ông đã kết hôn ôm một cô gái khác khiêu vũ là chuyện vô cùng không ổn.

Anh từ chối.

Anh liếc mắt nhìn Tần Kiến Dân, rút cánh tay ra với vẻ ghét bỏ: “Cậu đi đi.”

Tần Kiến Dân hai mắt tỏa sáng: “Tôi chỉ quan sát thôi.”

Nhảy vẫn nên nhảy với vợ mình mới tốt hơn, tuy rằng vợ của anh ta vẫn chưa thấy đâu.

Anh ta nhìn thấy Tiết Minh Dực tuy rằng không vui vẻ nhưng lại nhìn chằm chằm vào chân người ta, hình như đang ghi nhớ bước nhảy.

Anh ta không nhịn được mà trêu chọc Tiết Minh Dực: “Nếu như em dâu nhảy với người ta …” Còn chưa nói xong, anh ta đã nhìn thấy sắc mặt của Tiết Minh Dực hơi tối tăm, mới cười bảo: “Lão Tiết, tôi nói với cậu này, làm đàn ông không thể quá nhỏ nhen, đợi sau này đám người em dâu tòng quân, bộ chỉ huy sư đoàn cũng sẽ thường mở loại hội liên hoan này, em dâu vừa lộ mặt, chắc chắn có vài người muốn giành nhau nhảy với em ấy.”

Tiết Minh Dực: “…”

Trong đầu anh nghĩ ngợi, để vợ đi khiêu vũ với một người đàn ông khác, mình ở một bên nhìn sao?

Sao vừa nghĩ đã thấy bực phát hoảng rồi?

Tần Kiến Dân thật sự không phải con người! Đáng kiếp anh ta là một tên ế chỏng chơ!

Lúc này thông tín viên ở phòng thường trực thở hồng hộc chạy tới: “Tiết Minh Dực, người nhà anh gọi điện tìm anh!”

Trong lòng Tiết Minh Dực chấn động, vợ gọi điện cho anh sao? Lẽ nào có chuyện gấp gì đó?

Anh lập tức bỏ lại Tần Kiến Dân, rời đi.

Tần Kiến Dân cũng không quan sát khiêu vũ nữa mà vung chân đuổi theo.

Lục Đông Thành đang khiêu vũ với người ta nhìn thấy hai người vội vàng rời đi còn cho rằng có chuyện gấp, muốn qua quan tâm một chút.

Bạn nhảy của anh ta kéo anh ta lại, cười bảo: “Lục Đông Thành, anh chạy đi đâu?”

Lục Đông Thành đẩy nhẹ cô ta ra: “Tôi đi xem có phải Tiết Minh Dực cần giúp đỡ không?”

Tiết Minh Dực tới phòng thường trực, cho xem thẻ thân phận của mình rồi bắt đầu quay số điện thoại.

Lâm Tô Diệp không biết anh có bận hay không, có đang lên lớp hay không cho nên chỉ dựa theo địa chỉ mà anh để lại gọi cho anh một cuộc thăm dò xem sao, nói với người nhận máy ở trường học mình là ai, kêu khi nào Tiết Minh Dực rảnh rỗi gọi điện về thôn là được.

Cô đợi khoảng nửa tiếng, điện thoại đã vang lên, lập tức nắm lấy ống nghe alo một tiếng, điều khiến cô rất thất vọng là điện thoại không phải của Tiết Minh Dực.

Cô vội vàng giao ống nghe cho kế toán Tiết.

Kế toán nhận qua, nhanh chóng hỏi vài câu, thấy không phải chuyện gì gấp cũng nhanh chóng cúp máy, đừng làm chậm trễ chuyện!

Bên đó Tiết Minh Dực vất vả lắm mới nối được máy đến huyện Thạch Môn, lại đến Tiết Gia Đồn, kết quả lại bị chiếm đường dây.

Đợi chưa đến hai phút bên đó đã thông.

Anh alo một tiếng thử xem đã thông hay chưa, rất nhanh phía đối diện đã truyền tới giọng nói mềm mại của Lâm Tô Diệp.

Chỉ cần không phải lúc cô hung dữ, giọng nói đều êm ái, ngọt ngào giống như mang theo mật hoa, nghe được mà khiến trái tim anh cũng mềm nhũn ngọt ngào.

Vào mùa đông gió to sẽ ảnh hưởng đến các cột điện thoại và đường dây điện thoại ở nông thôn, cho nên chất lượng cuộc gọi không được tốt cho lắm, lúc được lúc mất, bên trong còn có tiếng rè rè, khiến giọng nói của cô cũng không được rõ ràng đến vậy.

Tiết Minh Dực lấy hết toàn bộ kiên nhẫn ra, dùng hết tinh thần nắm bắt tín hiệu điện đài phá giải mật mã, chắp vá những tiếng rời rạc của vợ anh anh, giải mã xem rốt cuộc cô muốn nói gì.

Bình Luận (0)
Comment