Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 516 - Chương 516. Chú Không Thương Cháu Nữa Rồi

Chương 516. Chú không thương cháu nữa rồi Chương 516. Chú không thương cháu nữa rồi

Chương 516: Chú không thương cháu nữa rồi

Cố Mạnh Chiêu nói tiếp: “Sau này mang về, tuần đầu tiên cháu không thể chuyển kênh, một lần cũng không được, bằng không sẽ không cho phép cháu nghe nữa, cũng không cho phép cháu động vào, cháu có làm được không?”

Tiểu Lĩnh trợn tròn mắt: “Trí thức Cố, chú không thương cháu nữa rồi!”

Cố Mạnh Chiêu cười bảo: “Đương nhiên chú thương cháu, nếu như vậy mẹ cháu sẽ không đánh cháu.”

Tiểu Lĩnh cân nhắc nhiều lần, khi đến cổng trường học lại nhịn đau buông tha, đợi Cố Mạnh Chiêu lấy về tan học lại xem sau cũng được.

Buổi chiều đi học, Tiểu Lĩnh ngồi trên ghế mà mông như mọc ra gai nhọn, lại bắt đầu ngồi không yên.

Sau khi tan tiết, Đại Quân cảnh cáo cậu bé: “Em còn ngoáy tới ngoáy lui nữa anh sẽ đá em ra ngoài.”

Tiểu Lĩnh nhào lên người cậu bé, cưỡng chế ôm cậu bé, miệng chơi xấu: “Anh đá, anh đá đi, em xem anh có bản lĩnh đá không?”

Đại Quân: “…”

Vương Thiết Thuận cười ha ha: “Hai đứa các cậu làm gì đấy.” Cậu ta nhào tới định ôm cả hai người.

Tiểu Lĩnh lập tức kéo Đại Quân trượt về bên mình khiến Vương Thiết Thuật vồ hụt, oạch cái đâm vào bàn.

Tiểu Lĩnh bật cười ha ha: “Vương Thiết Thuận, đầu cậu và bàn cái nào cứng hơn hả?”

Vương Thiết Thuận hừ một tiếng: “Đợi thím tới, tớ sẽ tố cáo với thím!”

Tiểu Lĩnh không có lòng nào nghe giảng, Tiết Minh Lưu và cậu bé giống nhau.

Học vài ngày này, cô út càng học càng tiến bộ, càng học càng chuyên chú, nhưng Tiết Minh Lưu lại không phải.

Anh ta càng học càng ngán, càng học càng muốn trốn học, có thể thấy lúc nhỏ không thích học, lớn lên cũng chưa chắc đã hiểu chuyện, thích học hơn.

Anh ta ngồi thượt trên ghế, lầm bầm: “Minh Xuân, sao còn chưa thi nhỉ?”

Cô út nhìn lúc anh ta chơi xấu giống như chang Tiểu Lĩnh, mới cười đáp: “Hóa ra đàn ông các anh khi chơi xấu đều giống nhau.”

Tiết Minh Lưu lập tức nghĩ đến bộ dáng của anh ba Tiết, cho rằng cô út quy mình thành loại đó lập tức ngồi ngay ngắn, bắt đầu tra từ điển, mở rộng bài văn của mình.

Buổi chiều Cố Mạnh Chiêu ôm radio về, bao hàng rất chú trọng, dùng hộp bảo vệ được đóng đinh gỗ, không va đập chút nào.

Cố Mạnh Chiêu còn thuận tiện mua cả pin thay thế để đám trẻ nghe cho đã ghiền, anh ta tổng cộng mua sáu đôi, có thể nghe được một khoảng thời gian.

Buổi chiều chuông vừa vang, Triệu Tú Phân vừa nói tan lớp, Tiểu Lĩnh đã túm cặp sách kêu oai oái lao ra ngoài.

Đại Quân suýt chút nữa bị cặp sách của cậu bé đập trúng.

Triệu Tú Phân: “… Đứa trẻ này sao thế?”

Vương Thiết Thuận: “Thiếu đòn của mẹ nó đó ạ, ha ha ha ha.”

Đại Quân trừng mắt nhìn cậu ta, nói tạm biệt Triệu Tú Phân rồi đuổi theo Tiểu Lĩnh tới điểm thanh niên trí thức.

Tiết Minh Lưu vừa nghe thấy giọng của Tiểu Lĩnh đã vụt cái đứng bật dậy: “Thầy Cố, tan lớp!”

Cố Mạnh Chiêu không nhanh không chậm: “Tiết Minh Lưu, tan lớp là giáo viên nói chứ không phải học sinh nói.”

Tiết Minh Lưu cười khà khà.

Ngược lại Cố Mạnh Chiêu không ép anh ta, đợt này Tiết Minh Lưu học cũng không tồi, tuy rằng không có cách nào so với cô út, nhưng người với người khác nhau mà.

Tuy rằng đại đội có loa phát thanh nhưng Tiết Minh Lưu cũng thích cái loa gia dụng tinh tế thế này, tan học cũng không về nhà mà theo tới nhà Lâm Tô Diệp xem.

Lúc này thời gian vẫn còn sớm, chưa đến bốn giờ.

Lâm Tô Diệp đang đan áo len, bà Tiết chuẩn bị cơm nước, Toa Toa thì lại than thở với người tuyết của cô bé.

Nhìn thấy mọi người về, bọn họ lập tức vây tới.

Cố Mạnh Chiêu đặt radio lên bàn vuông trong phòng khách, mở hàng ngay tại hiện trường, sau đó lấy hướng dẫn sử dụng, phụ kiện đi kèm ra, kiểm tra một chút cũng không có hỏng hóc gì cả.

Kiểm tra hoàn tất, tất cả vẫn ổn, anh ta bắt đầu lắp pin vào, sau đó giúp chỉnh kênh.

Đài phát thanh rõ ràng nhất chính là đài phát thanh nhân dân trung ương, vừa mở lên vừa vặn là tiết mục phát sóng buổi chiều.

Nghe bên trong truyền ra giọng nói trong trẻo của nữ phát thanh viên, mọi người lập tức kích động hẳn lên.

Tiểu Lĩnh hào hứng không muốn làm bài tập về nhà nữa, nhào tới trước nghe radio.

Cô út đã đi tới phòng đông nghiêm túc viết văn của mình, Tiết Minh Lưu lập tức tạm biệt: “Ăn cơm xong em lại tới sau.”

Đại Quân cũng đi đọc sách, Tiểu Lĩnh không có cách nào chỉ có thể đi làm bài tập về nhà.

Lâm Tô Diệp đặt radio lên giường phòng tây tránh cho Tiểu Lĩnh lén lấy ra nghịch, còn cô thì lại tiếp tục đan áo.

Bà Tiết nhét củi vào trong lòng bếp rồi qua nhìn radio, đeo kính lão lên đọc hướng dẫn sử dụng.

Bình Luận (0)
Comment