Chương 535: Khó sinh, ngoài ý muốn 1
Khó sinh? Bà Tiết vừa nghe đã giật nảy mình, vội vàng muốn đi xem, lại nói với Lâm Tô Diệp: “Đi gọi đám người bác cả và thím ba của cô, hai người đó biết đỡ đẻ.”
Lúc này người trong thôn sinh con trên cơ bản đều là các bà cụ có kinh nghiệm đỡ đẻ, không có người nào tìm bác sĩ, bác sĩ chân đất cũng không cần.
Lâm Tô Diệp cũng tháo tạp dề xuống: “Nếu khó sinh phải mau chóng đưa đi bệnh viện huyện.”
Mọi người trong nhà vừa nghe được cũng không màng ăn cơm nữa, anh cả Tiết nói đi tới đội sản xuất mượn xe ngựa, Tiết Minh Lưu nói anh ta đi xin thư giới thiệu đóng xe.
Cô út muốn đi xem chị cả nhưng Lâm Tô Diệp nói cô ấy ở nhà trông Toa Toa: “Các em nên ăn cơm thì ăn cơm, không có chuyện của các em.”
Nông thôn có thói quen nam nữ chưa kết hôn không thể vào phòng sinh, nếu như để nam nữ chưa kết hôn nhìn thấy thảm như vậy, ai có thể không sợ? Sau này đến phiên mình cũng sẽ khủng hoảng trước, rất không có lợi.
Lâm Tô Diệp không muốn cho Minh Xuân đi, Minh Xuân vốn đã hơi có vấn đề giờ lại bị kích thích sẽ không tốt, còn nữa cô ấy biết đánh lưu manh chứ không biết đỡ đẻ, ngoại trừ sốt ruột ra cũng không có ích gì.
Cố Mạnh Chiêu là một nam thanh niên chưa kết hôn, lại càng khỏi cần phải nói.
Lâm Tô Diệp đi tới phòng cả, vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng kêu đau đớn không thể áp chế được của Tôn Triển Anh.
Cô biết không ổn rồi.
Con người Tôn Triển Anh này rất biết chịu đựng, không giống có vài người đau một chút có thể ra sức gào, còn cô ta vô cùng nhẫn nhịn không hét ra, nếu hét ra là thật sự không nhịn được nữa rồi.
Theo lý mà nói đứa trẻ thứ năm rồi, muốn sinh chắc hẳn rất thuận lợi, trừ phi có vấn đề bằng không sẽ không khó sinh.
Cô nôn nóng vào nhà: “Chị cả, chị đừng sợ, Minh Lưu đi lấy xe rồi, chúng ta lên bệnh viện huyện.”
Tôn Triển Anh vô cùng đau nhưng vẫn sống chết kéo chăn: “Không, không được, không…”
Không thể, không thể rời khỏi nhà.
Cô ta tìm người bói kỹ càng rồi, nhất định sẽ sinh một đứa con trai, nếu như rời khỏi những trận pháp mà cô ta đã bày ra này, khéo khi lại biến thành con gái.
Lâm Tô Diệp biết cô ta lặng lẽ đày đọa mình, ngược lại cũng không coi thường cô ta, dù sao không gặp chuyện như thế, không có áp lực và đau đớn như thế, cũng không thể tùy tiện nói cô ta ngu ngốc hay là gì cả.
Bà cả nhìn mới hô: “Không được, phải tới công xã trước thôi.”
Công xã tốt xấu gì cũng có một viện y tế.
Tôn Triển Anh lại sống chết không chịu đi.
Bà Tiết mắng: “Cô không muốn sống nhưng con cái nhà họ Tiết tôi còn muốn mất mạng chắc. Thằng cả, mày chết ở đâu rồi? Mau bế vợ mày đi.”
Anh ba Tiết còn sợ anh cả không bế nổi nên dứt khoát gỡ ván cửa, anh ta và anh cả cùng khiêng Tôn Triển Anh.
Tôn Triển Anh vẫn không chịu, sống chết không chịu rời khỏi giường, cứ sợ vì mình không kiên trì dược mà con trai chạy mất.
Lâm Tô Diệp cũng gấp: “Chị cả, chị đừng hồ đồ nữa, nếu như chị và con đều mất, chị nghĩ sẽ thế nào hả?”
Bà Tiết: “Đúng, cô cứ ngu nữa đi, cô vừa chết sau này tôi sẽ tìm vợ mới cho thằng cả, xem cô tự chuốc lấy!”
Bà Tiết hô như vậy, sức trên tay Tôn Triển Anh cũng buông lỏng, bị anh cả Tiết bế đi.
Lâm Tô Diệp chỉ huy anh ba Tiết ôm chăn trên mấy cái giường trong nhà trải thật dày một chút, lại phủ dày một chút, buổi tối tháng tư vẫn còn lạnh.
Cô kêu Đại Đệ ở nhà chăm sóc các em cho tốt.
Đại Đệ mang vẻ mặt kinh hoàng, ba đứa em gái cũng sợ không nhẹ, bọn trẻ nhìn Lâm Tô Diệp khóc nức nở: “Thím hai, mẹ…”
Lâm Tô Diệp an ủi: “Mẹ các cháu không sao, đi bệnh viện là khỏe. Bây giờ bác sĩ đều lợi hại lắm.”
Bọn họ vội vàng đi tới viện y tế công xã tìm người gọi bác sĩ từ nhà qua, kết quả bác sĩ ở viện y tế nói cũng không được, phải lên bệnh viện lớn.
Không có cách nào khác vẫn phải nhanh chóng lên bệnh viện huyện.
Lâm Tô Diệp sờ tay Tôn Triển Anh thấy đã hơi lạnh. Ôi, cũng không biết cô ta có hối hận vì sinh con trai mà cả ngày dày vò lung tung, nói không chừng lại ăn linh tinh gì đấy, làm ra hành động vớ vẩn gì đấy.
Đêm khuya lăn lộn đến tận bệnh viện huyện vẫn có thể sắp xếp phòng sinh, kết quả bác sĩ đỡ đẻ vừa nhìn cũng không có cách nào, phỏng chừng cuống rốn của đứa trẻ quấn lợi hại quá, phải đẻ mổ.