Chương 536: Khó sinh, ngoài ý muốn 2
Thời buổi này rất nhiều người ở nông thôn thà rằng chịu chết cũng không chịu rạch bụng, luôn cảm thấy rạch bụng là chuyện rất đáng sợ, không những bản thân sản phụ không đồng ý mà chồng và mẹ chồng cũng không đồng ý
Nhưng anh cả Tiết cũng không hề do dự một giây nào, rạch bụng thì rạch bụng, chỉ cần đừng xảy ra chuyện là được.
Bà Tiết còn nói: “Nhân lúc còn sớm thắt ống luôn đi, bớt cho sau này lại gây chuyện, đày đọa lung tung!”
Bác sĩ lại khó xử, bệnh viện huyện chỉ có hai bác sĩ mổ chính còn chạy đến quảng trường tuyên đọc, kết quả bị bắt đi hết rồi.
“Hai ngày này mới bắt, bắt đến thủ đô đều ngồi tù.” Bác sĩ đỡ đẻ cũng không có cách, thật sự bí bách.
Anh cả Tiết sốt ruột quay vòng vòng, ôm đầu không biết nên làm thế nào mới tốt, hai mắt anh ta đỏ ngầu, nhìn bà Tiết và Lâm Tô Diệp: “Mẹ, em dâu, làm sao đây, làm sao đây?”
Không có tiền còn có thể mượn của em dâu, nhưng không có bác sĩ thì chẳng ai có cách cả.
Lâm Tô Diệp nghĩ đến chủ nhiệm Hoắc, chủ nhiệm Hoắc và bác sĩ Đoàn đều là những bác sĩ vô cùng tốt, tuy rằng bây giờ là buổi tối, nhưng nếu mời bọn họ cứu mạng bọn họ chắc chắn sẽ không từ chối.
Huyện thành cách tỉnh không xa, đưa chị dâu qua đó có hơi nguy hiểm, không bằng một trong số bọn họ qua đây.
Lâm Tô Diệp kéo bác sĩ bệnh viện huyện hỏi có thể gọi điện ở đâu.
Bác sĩ vội vàng dẫn cô tới văn phòng bệnh viện huyện.
Cô trực tiếp nói rõ tình hình với bác sĩ trực ban cho Lâm Tô Diệp gọi điện đến bệnh viện tỉnh.
Bệnh viện tỉnh khá dễ nối máy, rất nhanh đã thông, chủ nhiệm Hoắc và bác sĩ Đoàn đều không ở đó, ban ngày bọn họ làm phẫu thuật cả ngày đều đã về nhà nghỉ ngơi, nhưng y tá trưởng Lao thì có.
Bệnh viện tỉnh.
Sau khi y tá trưởng Lao cúp máy lập tức dặn dò đồng nghiệp một tiếng, bà ta đạp xe đạp chạy đến gõ cửa nhà chủ nhiệm Hoắc.
Bọn họ đều ở trong khu tập thể gia đình của bệnh viện, ngược lại cách cũng không xa.
Chủ nhiệm Hoắc vừa ngủ hai tiếng đã bị đánh thức, nghe nói là Lâm Tô Diệp nhờ giúp đỡ, ông ta không nói hai lời, nói với vợ mình một tiếng rồi đi cùng y tá trưởng Lao.
Phía bên bệnh viện huyện Tôn Triển Anh đã không được nữa rồi.
Lâm Tô Diệp: “Chị cả, chị kiên trì một chút, bác sĩ sẽ tới rất nhanh, chủ nhiệm Hoắc là bác sĩ mổ chính ở bệnh viện tỉnh, ông ấy vô cùng lợi hại!”
Tôn Triển Anh nâng mí mắt lên, đã không nói thành tiếng.
Qua một lúc, bên ngoài truyền tới tiếng phanh gấp chói tai của xe Jeep, có người hô: “Chủ nhiệm Hoắc ở bệnh viện tỉnh tới rồi, trợ lý phẫu thuật chuẩn bị!”
Chủ nhiệm Hoắc sải bước đi vào, nhìn thấy Lâm Tô Diệp chỉ kịp gật đầu chảo hỏi một tiếng với cô rồi vào phòng phẫu thuật.
Lúc này trái tim vốn treo lên của Lâm Tô Diệp cũng thả xuống, cho dù nói thế nào cũng có chủ nhiệm Hoắc ở đây, Tôn Triển Anh chắc chắn không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Anh cả Tiết ngồi xổm trên đất, nhìn vào phòng phẫu thuật không rời mắt.
Bà Tiết thấy mà tức giận, nhấc chân đá anh ta một cước.
Bản thân anh cả Tiết mệt mỏi không chịu nổi, tâm lao lực quá độ, bị bà Tiết đá một cái đã ngã ra đất.
Tiết Minh Lưu vội khuyên bà ta: “Bác gái bác làm gì thế, anh cả cháu đâu có lỗi.”
Bà Tiết mắng: “Hồi nhỏ trông nó thành thật hiểu chuyện còn tưởng nó là một người tốt chứ.”
Anh cả Tiết ngồi trên đất không đứng dậy cũng không ho he, vô cùng chán chường.
Bà Tiết: “Cái thứ mất mặt, mau cút lên.”
Cả ngày Tôn Triển Anh tự đày đọa mình lung tung, mày còn không biết? Mày mặc cho cô ta dày vò? Cả ngày làm một người tốt, nhìn thì hàm hậu nghe lời, nhưng ngay cả câu phản đối, câu khuyên nhủ cũng không có?
Trước đây bà ta mắng Tôn Triển Anh, muốn kêu con trai nói vợ một chút, nhưng anh cả lại là một người tốt ba phải, mẹ và vợ đều không thể đắc tội.
Lần này xảy ra vấn đề rồi đi!
Nếu như vợ con đều không còn, xem mày làm thế nào?
Lâm Tô Diệp: “Mẹ, mẹ đừng nổi nóng, mẹ tức hại cơ thể có tác dụng gì đâu.”
Bà Tiết: “Đương nhiên tôi không nóng, tôi tức hỏng cháu trai tôi sẽ đau lòng.” Bà ta nhìn thấy anh ba Tiết ở nơi đó thò đầu ra nhìn, trên mặt là vẻ ngạc nhiên hóa ra anh cả cũng bị mắng như mình, bà ta lại tức tối chửi: “Cái thằng mất nết!”
Anh ba Tiết mang vẻ mặt tủi thân: “Sao lại là lỗi của con nữa?”