Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 539 - Chương 539. Bắt Về Quy Án

Chương 539. Bắt về quy án Chương 539. Bắt về quy án

Chương 539: Bắt về quy án

Những đại đội khác đều rất thèm khát, học hỏi lấy kinh nghiệm của Đại Dương Loan, vốn cho rằng là Đại Dương Loan có phần thưởng thi thố gì đó nhưng ai ngờ lại là vì công an Tiết?

Công an Tiết là công an của công xã sao có thể chỉ phục vụ cho Đại Dương Loan được?

Những bí thư và thư ký của đại đội khác nhao nhao đề đạt yêu cầu với công xã, kêu công an Tiết tuần tra khắp toàn công xã, mỗi đại đội đều phải đi qua!

Cải tạo người lười, tranh thủ sản xuất, đây là một phương pháp cần thiết để duy trì trị an ổn định, cũng là việc mà công an nên làm.

Đương nhiên cải tạo người lười là công việc thêm, các đại đội bằng lòng dùng cách của Đại Dương Loan trợ cấp công điểm cho công an Tiết, đến khi ấy dùng lúa mạch thế chấp.

Tiết Minh Xuân vừa nghe, được nha!

Vì thế khắp toàn công xã đều có thể nhìn thấy cô út và Tiết Minh Lưu đạp xe đạp chạy khắp nơi, mấy tên lười nhác, lưu manh, đánh bạc, du côn khắp toàn công xã đều bị cô ấy thu phục đến gào khóc thảm thiết, khập khiễng đi gặt lúa mạch.

Mùa lúa mạch năm nay thật sự bội thu khiến người thích thú.

Công an Tiết thật khiến người yêu mến!

Khi Lâm Tô Diệp vẽ cảnh gặt lúa vừa vặn đụng cô út và Tiết Minh Lưu đang thu phục mấy tên du côn, cô lập tức vẽ hình ảnh đó xuống rồi ký hiệu ngày tháng lên, đề tên: Công an Tiết chuyên trị người lười.

Ngày đó ánh mắt trời quá mức gay gắt, Lâm Tô Diệp đội mũ rơm, đeo bình nước, giá vẽ, túi dụng cụ, kêu Toa Toa ở nhà nhặt cỏ lúa mạch với bà nội và nghe radio, còn cô thì ra ngoài vẽ tranh.

Cô vẽ người khác, các xã viên cũng coi cô thành phong cảnh, cả ngày chỉ mong cô đi tới khu ruộng mà mình đang gặt lúa.

Lâm Tô Diệp đang vẽ đến nhập tâm thì đột nhiên có người hô một tiếng.

Cô quay đầu lại chỉ nhìn thấy hai công an mặc đồng phục trên trắng dưới xanh, mới cười hỏi: “Đồng chí, các anh tìm Tiết Minh Xuân sao?”

Cô cho rằng là đồng nghiệp của cô út.

Hai công an đó vô cùng nghiêm túc, một người trong số đó có ánh mắt bất thiện, lạnh lùng đáp: “Không phải, chúng tôi tới tìm Cố Mạnh Chiêu, có phải anh ta ở điểm thanh niên trí thức Đại Dương Loan hay không?”

Công an tìm trí thức Cố?

Trong lòng Lâm Tô Diệp thấp thỏm, cười hỏi: “Đồng chí, các anh tìm trí thức Cố làm gì vậy? Ngày nào cậu ấy cũng bận chăm gia súc.”

Công an nghiêm túc đó kêu cô đừng nói chen vào, chỉ cần chỉ đường thôi.

Lâm Tô Diệp vội vàng dẫn đường cho bọn họ, một công an đi theo cô, một công an khác lái xe Jeep đào thải từ bộ đội.

Trên đường cô nói bóng nói gió hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Tống Diên Huy thấy cô lớn lên mi mục như họa, làn da trắng nõn mềm mại, trông bộ dáng chỉ khoảng hai mươi, lại còn biết vẽ tranh, mới nghĩ là trí thức về quê nào đó đi con đường tư bản chủ nghĩa chắc chắn, nên có hơi coi thường cô.

“Đừng nghe ngóng lung tung!”

Nhìn thấy anh ta không thân thiện với mình, Lâm Tô Diệp cũng rất khẩn trương, trước đây cô ra ngoài làm việc cho dù là già trẻ gái trai nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của cô đều sẽ thân thiện hơn vài phần, tuyệt đối sẽ không nhìn cô như phòng trộm như thế.

Cô cảm thấy không ổn cho lắm nên không đi tìm Cố Mạnh Chiêu, mà trực tiếp tới đại đội Đại Dương Loan.

Bí thư Dương và kế toán đều có mặt, đại đội trưởng thì dẫn các xã viên đi gặt lúa nên không ở đây.

Lâm Tô Diệp nói chuyện với bí thư Dương.

Bí thư Dương hiểu ý, chào hỏi hai vị đồng chí công an một chút rồi hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Tống Diên Huy lấy một lệnh bắt ra, lạnh lùng nói: “Ủy ban cách mạng khu có lệnh, lập tức bắt phần tử phản cách mạng Cố Mạnh Chiêu về quy án.”

Bí thư Dương sợ hết hồn, vội vàng xua tay: “Đồng chí công an, hiểu lầm, hiểu lầm rồi.”

Tuy rằng thành phần gia đình Cố Mạnh Chiêu có vấn đề nhưng bản thân bí thư Dương xin cam đoan với trời rằng Cố Mạnh Chiêu chắc chắn không phải phần tử xấu.

Mấy năm này Cố Mạnh Chiêu ở dưới mí mắt mình cứ dăm ba hôm lại làm báo cáo tư tưởng, không có vấn đề gì mà.

Đột nhiên nói Cố Mạnh Chiêu là phần tử xấu vậy một bí thư như mình thật sơ xuất trong việc giám sát rồi đấy sao.

Ông ta đoán không phải là chuyện trước đây, phỏng chừng là gần đây có chuyện gì đó chăng?

Nhưng mà gần đây Cố Mạnh Chiêu cũng không có việc gì mà nhỉ, cùng lắm năm mới đi thăm người thân?

Lẽ nào là thăm người thân gây chuyện rồi?

Bình Luận (0)
Comment