Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 55 - Chương 55. Ghen Tỵ

Chương 55. Ghen tỵ Chương 55. Ghen tỵ

Chương 55: Ghen tỵ

Dương Thúy Hoa nhét một bình rượu thuốc lấy từ đại đội cho Lâm Tô Diệp: “Người nói xấu cô là cô hai của Lâm Uyển Lệ.”

Nói xong cô ta đạp xe chạy mất.

Lâm Tô Diệp: Được lắm Lâm Uyển Lệ! Cô cứ đợi đó cho tôi!

Mẹ chồng và Toa Toa đều không ở nhà, Lâm Tô Diệp ngồi xuống uống nước.

Trương Mật Mật từ bên ngoài ôm một xấp vải đi vào.

Lâm Tô Diệp: “Làm cho ai?”

Trương Mật Mật: “Cho Gia Bảo với chồng, phải ăn mặc có thể diện một chút.”

Lâm Tô Diệp nhướn mày một cái, quan tâm làm cho ai đâu, cứ đưa tiền thì làm, cô kêu Trương Mật Mật dẫn người tới đo kích cỡ.

Trương Mật Mật bày bộ dáng chị em tri tâm: “Tô Diệp, cô tuyệt đối đừng tới đại đội làm loạn nhé, Tiết Minh Dực là chồng cô, cô không quan tâm thể diện của anh ấy thì cuộc sống sau này làm sao mà sống nữa?”

Lâm Tô Diệp nhìn cô ta với vẻ cảnh giác, không ngờ may quần áo chỉ là cái cớ thôi, cô ta muốn làm gì?

Trương Mật Mật nhìn vẻ mặt lạnh lùng của cô: “Cô đừng nghe Lâm Uyển Lệ, cô ta… có chút mang theo ý xấu.”

Lâm Tô Diệp: “Cô có?”

Gương mặt đen đúa của Trương Mật Mật bị nghẹn đến đỏ bừng, không nhịn được mà nói: “Cô ta ghen tỵ với cô, cô ta xúi giục cô làm gì thì cô đừng tin.”

Lâm Tô Diệp mất kiên nhẫn: “Tôi mệt rồi, cô đi đi.”

Trương Mật Mật thấy Lâm Tô Diệp lạnh nhạt với mình trong lòng rất phức tạp, mình tự xưng là từ nhỏ tình cảm đã tốt với Lâm Tô Diệp, là thứ mà người khác không thể so được.

Tuy rằng Lâm Tô Diệp tức giận không để ý đến cô ta nhưng cô ta biết bọn họ vẫn là bạn bè tốt.

Nghe được người ta nói xấu về Lâm Tô Diệp, cô ta cũng sẽ chủ động thanh minh, nếu như Lâm Tô Diệp làm chuyện ngu ngốc cô ta cũng muốn khuyên nhủ, tuy rằng đối phương không chấp nhận.

Cô ta vừa không nhịn được ghen tỵ vừa không nhịn được mà muốn thân thiết, nhìn thấy Lâm Tô Diệp có chuyện tốt cô ta lại khổ sở ghen tỵ, nhưng nhìn thấy Lâm Tô Diệp gặp xui xẻo cô ta không cảm thấy vui sướng, ngược lại còn đau lòng. Cô ta muốn về đến ngày trước, hai người chia sẻ hết những phiền não cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau.

Càng ghen tỵ càng muốn có quan hệ tốt với đối phương, cô ta cũng không biết mình có tâm lý gì nữa, dù sao cũng chính là muốn.

Cô ta vừa tấm tức vừa thất vọng: “Dù sao tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô thôi.”

Lâm Tô Diệp nghĩ ngợi, trong mơ cũng không thấy Trương Mật Mật tới đây nói, sao bây giờ cô ta và Liên Thắng Lợi đều lên cơn thần kinh thế nhỉ?

Cô thăm dò: “Cô và Lâm Uyển Lệ có quan hệ tốt như vậy, không sợ tôi nói với cô ta cô nói xấu sau lưng cô ta sao?”

Trương Mật Mật lại hiểu lời này của Lâm Tô Diệp thành ghen tỵ với mình và Lâm Uyển Lệ có quan hệ tốt, mới đáp: “Cho dù tôi tốt với cô ta cũng không bằng tình cảm từ nhỏ của hai chúng ta.”

Lâm Tô Diệp không muốn nói với cô ta nữa, còn tình cảm cơ đấy, đừng khiến người thấy ghê nữa, cô nhìn thấy Trương Mật Mật không may quần áo nên đẩy cô ta ra ngoài.

Trương Mật Mật nôn nóng: “Ngày nào Lâm Uyển Lệ cũng vì cô mà cãi nhau với Liên Thắng Lợi đó!”

Lâm Tô Diệp: “Cô bị ấm đầu à?”

Trương Mật Mật: “Tôi không lừa cô, tôi nói thật đó! Lúc đầu Lâm Uyển Lệ cướp…”

Nhìn thấy cô ta lại nói mấy lời vô nghĩa mà mình đã biết, Lâm Tô Diệp ngắt lời cô ta: “Mặc kệ bọn họ thế nào cũng không liên quan đến tôi.”

Trương Mật Mật: “Liên Thắng Lợi vẫn còn nhớ thương cô!”

Lâm Tô Diệp nhìn cô ta như nhìn một tên ngu ngốc.

Trương Mật Mật thấy Lâm Tô Diệp không hề tin mình một chút nào mới có một loại tâm lý tức giận cô không nghe tôi, đợi cô gặp xúi quẩy lại tới tìm tôi khóc cho xem: “Ngày đó Liên Thắng Lợi tới tìm cô đã có người nhìn thấy!”

Lâm Tô Diệp chẳng muốn giải thích, trực tiếp đẩy cô ta ra ngoài.

Trương Mật Mật chà mũi, lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú, chỉ có thể cầm vải rời đi.

Lâm Tô Diệp về nhà lại bắt đầu lầm bầm, tên khốn Liên Thắng Lợi đó nhớ thương cô sao?

Anh ta có bệnh hay là đầu bị lừa đá?

Năm đó anh ta từ hôn lấy Lâm Uyển Lệ, Lâm Tô Diệp cũng không tức giận, dù sao xem mắt cũng là sự lựa chọn của đôi bên, nhưng qua tám chín năm còn nói nhớ thương cô, cô thấy cũng quá ghê tởm rồi.

Chẳng trách Lâm Uyển Lệ lại chạy khắp nơi xúi giục mình đi làm phiền Lâm Uyển Tinh, không ngờ đã ghen tỵ với chị mình lại còn muốn hận cô nữa sao?

Lâm Uyển Lệ giành đối tượng xem mắt của cô, đối tượng xem mắt là một tên khốn, cô ta không đánh chồng lại đi đánh chị họ mình?

Đây là bệnh gì vậy má?

Sau khi Lâm Tô Diệp nghĩ rõ mục đích của Lâm Uyển Lệ, trước mặt đã sáng tỏ thông suốt, không phải chuyện của Tiết Minh Dực thì không cần anh tham gia.

Bình Luận (0)
Comment